Vứt Bỏ Chàng Rể Ngốc

Chương 804-805



Chương 804


SỞ thiếu, tôi còn có một chuyện quan trong muốn báo cáo với anh.” Vinh Đông tựa hồ đã tiến vào vai nội ứng, mà Sờ Trần chính là người liên lạc cùa hắn.

“Diệp Thiếu Hoảng và Tiền Bộ Thiệu chưa bao giờ từ bỏ ý định trả thù anh.” Vinh Đông trầm giọng nói: “Hơn nừa lúc này đây còn có Ninh gia ở sau lưng chống đỡ bọn họ, bọn họ càng thêm tự tin, bọn họ một mực thu thập tư liệu về anh cùng với những người còn lại ờ Tống gia, chính là vì chờ một cơ hội, thực hiện kế hoạch trả thù của bọn họ.”
Giọng điệu Vinh Đông dừng lại, hạ thấp giọng: “Trong đó một tin quan trọng nhất chính là chứng minh thư của anh.”
Tầm mắt Sở Trần khẽ híp lại.

Chứng minh thư anh đang sừ dụng là giả, hàng nhái 5 năm trước.

“Xem ra, thời gian trước cảnh sát giao thông kiểm tra xe, đúng là các người làm ra động tĩnh.” Sở Trần nói.

Vinh Đông gật đầu: “Với năng lực của Diệp gia cùng Tiền gia ở Thiền Thành, cái này cũng không khó làm được.”
Trương cầm trợn mắt há hốc mồm nhỉn Vinh Đông.


Bắt đầu từ khi hắn định vị thân phận của mình là ‘nội ứng’, ngữ khí nói chuyện đã hoàn toàn khác.

Giờ khắc này Trương cầm thậm chí hoài nghi trên người Vinh Đông có phải bị tà vật xâm lấn
hay không, hoặc fà thiên thần lại giáng phạt?
Sao lại giống như biến thành người khác.

Tống Thu ở một bên cũng ngây ngốc như gà rừng, một lúc lâu sau, ánh mắt mang theo hâm mộ nhìn Vinh Đông: “Tôi cũng muốn làm nội ứng a.”
Thắt lưng của Vinh Đông càng thêm thẳng tắp.

“Tôi đợi tin tốt từ anh.” Sờ Trần không nói thêm gì: “Nếu anh muốn trở lại bên cạnh Tiền Bộ Thiệu, tôi liền tặng anh hai phần^ lễ vật, dư luận trên mạng tôi có m thể bình ổn lại, anh nói với bọn ^ họ, là công lao của anh, về phần hành động tối hôm qua của anh ở cửa Hoàng Đình, liền nói là bị tà vật khống chế, anh đã tìm Thanh
Phong đạo trưởng trừ tà, bọn họ không tin, có thề đi tìm Thanh Phong đạo trưởng.”
Nghe vậy, Vinh Đông nhất thời vui vẻ, kích động nói: “Cứ như vậy, tôi càng thêm dễ dàng trở lại bên cạnh bọn họ.”
Trương cầm lúc này nhìn Sở Trần: “Sở thiếu cùng Thanh Phong đạo trưởng có giao tình?”

“Có duyên gặp qua Đạo Tôn lần.” Sở Trần mỉm cười: “Tôi cùng hắn chào hỏi, hắn hẳn là sẽ cho tôi vài phần nể mặt.”
Trương cầm trong lòng chấn động mãnh liệt.

ở Thiền Thành, Thanh Phong đạo trưởng danh tiếng vang dội.

Bao nhiêu thương nhân giàu cỏ
bởi vì chuyện lớn nhỏ đều muốn tìm Thanh Phong đạo trưởng tính toán.

Sở Trần lên tiếng chào hòi lại cỏ thể khiến cho Thanh Phong đạo trưởng nổi dối, phần năng lực này, ờ Thiền Thành còn ai có thể có?
Sau khi Trương cầm và Vinh Đỏng rời đi, Tống Thu nhịn không được hỏi: “Anh rể, anh càm thấy lời nói của Vinh Đông cỏ vài phần đáng tin?”
“Tạm thời tin đi.” Sở Trần nói: “Hắn cung cấp mấy tin tức đều rất chân thật.”
“Vậy thân phận của anh rể…” Tống Thu có chút lo lắng, hắn cũng biết chứng minh thư giả của Sờ Trần.

Sở Trần mĩm cười: “Tôi chỉ có thể nói, bọn họ tốt nhất đừng viết văn trên chửng minh thư của tôi.”
Tống Thu thở phào nhẹ nhõm: “Vậy rm cũng không cần lo lắng, anh rể khẳng định có đối sách.”
Sở Trần gật đầu, lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại cho Mị Ảnh đã sớm rời khỏi Thiền Thành: “Nhiệm vụ của ngươi hoàn thành hoàn mỹ, có thể rút lui.”
“Cảm ơn Sở Trần.”.

Chương 805


Đầu dây bên kia, Mị Ánh như trút được gánh nặng.

Sờ Trần trầm tư một hồi, gọi điện thoại cho Tống Nhan.

Công ty Dược Phẩm Bắc Trần.

Trong phòng làm việc.

Tống Nhan, Hạ Ngôn Hoan, Hạ Bắc.

“Sờ Trần vửa gọi tới.” Tống Nhan chính săc nói: “Anh ấy đã chửng thực, Bắc Trần quả thật là có gián điệp của Tiền thị, ho’n nữa đã sớm biết được tin tức chúng ta muốn đưa sản phầm lên thị trường vào thứ sáu tuần sau.”


“Khó trách Tiền thị đối với chúng ta bắn tỉa vừa nhanh vừa chuẩn vừa độc ác.” Hạ Bắc trầm mặt: “Tôi nhất định phải tìm ra tên khốn kiếp kia.”

“Hiện tại quan trọng là, thời gian chúng ta vừa mới nói trước, cũng đã bị Tiền thị biết.” Hạ Ngôn Hoan trầm giọng nói: “Mấy ngày nay Tiền thị bên kia không có bất kỳ động tĩnh gì, tôi hoài nghi, bọn họ khẳng định đang ấp ủ cái gi đo.”

“Chuyện cho tới bảy giở, đả không còn biện pháp nào khác, chỉ có thể đánh một trận khó khăn.” Ảnh mắt Tống Nhan nhìn về phía Hạ Bắc: “Con át chủ bài cùa chúng ta bây giờ chính là chi nhánh Dược Phẩm Cửu Thành, chỉ cần chi nhánh này đột phá, thuốc của chúng ta có thể mở ra thị trường ỏ’ Thiền Thành.”

“Dược Phẩm Cửu Thành ở Thiền Thành tôi đều đi hòi qua các thương nhân, bọn họ đều đáp ứng đưa thuốc mới của chúng ta lên trong thời gian sớm nhất.” Hạ Bắc trầm giọng nói: “Hai ngày nay tôi sẽ cùng bọn họ ký hợp đồng.”

“Vậy thi tốt.” Tống Nhan nói: “Một số hiệu thuốc lớn của Thiền Thành, chúng ta đang thương lượng, tôi tin tường, chỉ cần

trong số đó, đến lúc đó tập trung hỏa lực, hơn nữa một số thủ đoạn tiếp thị, nhất định có thể để cho thuốc của chúng ta phá vỡ thị trường Thiền Thành.”

“Nếu như không có Tiền thị can thiệp, đợt này của chúng ta tuyệt đối có tám phần cơ hội để Bắc Trần tiến vào thị trường Thiền Thành.” Ánh mắt Hạ Ngôn Hoan toát ra lo lắng: “Hiện tại ngoại trừ chi nhánh Dược Phẩm Cửu Thành ra, tất cả những thứ còn lại của chúng ta đều nằm trong sự giám sát cùa kẻ địch, Tiền thị không thể trơ mắt nhìn chúng ta thuận lợi đưa dược phẩm lên thị trường.”

“Cho nên đây là một trận chiến khó khăn, chúng tajcuat ra thực lực tốt nhất, thành hay không, nghe theo mệnh trời.” Tống Nhan nói, con ngươi mang theo kiên nghị.


Việc này liên quan đến đánh cược giữa Sở Trần cùng Tiền lão gia, tuyệt đối không cho phép có thất bại.

“Tiểu Bắc, cậu sắp xếp tư liệu của mọi người trong công ty, tôi muốn xem kỹ.” Tống Nhan nói, cô hy vọng từ tư liệu của những người này tra ra một ít dấu vết.

Khi màn đêm buông xuống, khách sạn Hoàng Đinh.

Vinh Đông vừa xuống xe đã thu hút không ít sự chú ý của mọi người.

“Đây không phải là Vinh Đông thiếu gia sao?”

“Quả nhiên là tình yêu đích thực a, mặc dù vậy, anh ta vẫn tới tìm Diệp Thiếu Hoàng.”


“Cho nên nói, trong tam đại phú thiếu, tuổi của Vinh Đông tuy là nhỏ nhất, nhưng cũng là người đàn ông địch thực có trách nhiệm nhat.”


“Mạng các người bị ngắt rồi sao? Phát ngôn trên mạng về tam đại phú thiếu từ buổi chiều đã không còn, tam đại phú thiếu đều đã đi ra thanh minh, đây là một hồi hiểu lầm, bao gồm cả Vinh Đông.”


“Đúng, tôi cũng nhìn thấy, còn có rất nhiều người chủ động đứng ra nhận sai, chính mình thừa nhận là bọn họ cố ý bôi nhọ tam đại phú thiếu trên mạng.”


Vinh Đông bị bảo vệ tầng 1 chặn lại.


“Tôi tới tìm Diệp đại ca.” Vinh Đông trầm mặt: “Mấy tên tay sai các người, dựa vào cái gì ngăn cản tôi?”


“Diệp thiếu sẽ không gặp anh, anh đi đi.” Một nhân viên bảo vệ nói.


“Hôm qua đó là hiểu lầm giữa tôi và Diệp ca.” Vinh Đông lạnh lùng nói: “Các người dám ngăn cản tôi, tôi nhở kỹ bộ dạng của các người, chờ tôi gặp Diệp ca, khiến cho các người ai nấy đều cuốn gói về nhà.”


Vài tên bảo vệ đưa mắt nhìn nhau, một lúc lâu sau, không dám đắc tội, kiên trì nói: “Vinh thiếu anh chờ một chút, chúng tôi đi thông báo một tiếng.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.