Vứt Bỏ Chàng Rể Ngốc

Chương 894: Chương 894




“Không phải được xưng là Nam quyền chi sư sao? Thậm chí ngay cả dũng khí đường đường chính chính cùng Tiếu tiền bối đánh một trận cũng không có.”
“Hừ, muốn đối phó Sử Trần cũng không chỉ có một nhà chúng ta, tôi không tin không có nhà nào có
thề ngăn cản Sở Trần.”
Mọi người Hoàng gia nắm chặt nắm tay, cổ vũ chõ Tiéu Âm Kỳ.

Vài phút nữa.

Tiếu Âm Kỳ bước lên khu G, hai tay cầm lấy đầu sư từ, đảo qua xung quanh.

Hắn cũng không chú ý tới Sở Trần đã rời khỏi khu G.

Đảo qua, ngay cả cải bóng Sở Trần cũng không có nhìn thấy.

“Sư phụ, Sở Trần hình như không ở đây.” Liễu Hiểu Phong nhíu mày một chút.

Hô!

Khu G có người phát động một kích đánh lén Tiếu Âm Kỳ.

Khuôn mặt Tiếu Âm Kỳ lạnh lùng, hừ nhẹ một tiếng: “Xem ra tiểu tử Sờ Trằn kia biết chúng ta muốn đến, sớm dã đi rồi.”
Liẻu Hiểu Phong ra tay nhanh chóng, bắn rai sư tử dánh lén, đồng thời ngẩng đầu dào qua, nhướng mày: “Hiện tại còn có hơn 100 con sư tử đang cạnh tranh, Sờ Trằn cố ý né tránh, chúng ta vẫn phải tốn thời gian đi tìm.”
“Dọn sạch một phần, dễ dàng hơn nhiều.” Thần sắc Tiếu Âm Kỳ lạnh lùng, thân ảnh như điện, phát động công kích, Liễu Hiểu Phong ngầm hiểu, thầy trò hai
người trực tiếp tàn sát khu G, tựa như một cơn lốc quét qua.^
Một gã võ đạo Tông Sư chủ động xuất kích, uy lực quả mức khùng bố.

Mọi người ở khu G thậm ch! ngay cả phán ứng cũng không kịp, đã bị đánh xuống đài cao.

Toàn bộ khu G đã được dọn sạch trong vòng ba phút.

Vô số người nhìn thấy một màn này dèu sợ ngây người.

“Trời ơi, đây là sư tử nhà nào? Đây cũng quá mạnh.”
“Tuyển thủ có tư cách tham gia cuộc thi tranh bá toàn quốc, đều không phải kè yếu, mà người tiến vào vòng thứ hai, càng là trải qua tuyển chọn, cường giả trong cường giả, thế nhưng, trước mặt

“Là Hoàng gia, Hoàng gia Thiền Thành! Thiền Thành thật không hổ danh là thành phố võ sư, từng
nhiều lần sinh ra quán quân cuộc thi tranh bá toàn quốc, năm nay vốn tường rằng sẽ không có biểu hiện chói sáng’ thế nhưng, một Tống gia Sờ Trần, một chiêu đánh lui cuồng sư Châu Phi, hiện tại một sư tử Hoàng gia, dọn sạch khu G, hai người này đều là tuyển thủ trước trận đấu không được liệt vào danh sách quán quân.”
Mọi người thán phục liên tục.

Trong đám người, cuồng sư Châu Phi Serp tròng mắt trợn tròn.

Con sư tử này ra tay, ấn tượng của Serp so với Sở Trần còn
cường đại hơn.

chí âm thầm vui mừng, mình sởm bị Sờ Trằn đánh hạ, nếu không, đối mặt với cường giả quét sạch khu G trước mắt, chỉ sợ hắn sẽ chịu thương tích không nhẹ.

Trên sân khấu chính.

Hội trưởng Hiệp hội võ sư Trung Quốc Cung Thường Hồng nhìn thoáng qua người đàn ông nho nhã ngồi bên cạnh, nói: “Anh bố trí hậu thủ, không phài là người này chứ?”
Người đàn ông nhã ánh mắt cũng rơi vào trên người Tiếu Âm Kỳ, nhẹ nhàng lắc đầu, lập tức nói: “Đánh giá võ công, người này thi triển chính là võ công phái Thanh Dương, hẳn là cường giả đến từ phái Thanh Dương, hay là một vị võ đạo Tông Sư…” Người đàn ông nho nhã ánh mắt toát ra một trận tò mò: “Phái Thanh Dương võ đạo Tông Sư chĩ có hai vị, trong đó một vị dĩ nhiên xuất hiện ờ chỗ này, hắn vì sao mà đến?”
“Phái Thanh Dương cũng thuộc danh môn đại phái, nếu cuối cùng là người này lên đĩnh, cũng là kết cục không tồi.” Cung Thường Hồng nói: “Anh cảm thấy hắn có thề đánh bại Triệu Phương Tuyền không?”
“Có thề đánh bại hay không phải hai người đối đầu mới cỏ thề biết.” Khuôn mặt người đàn ông
nho nhâ xuát hiện hỉp mẳt:
“Người này xuất hiện, đại diện cho cường già cấp bậc vỏ đạo Tông Sư trên đài cao lúc nảy, lại có thêm một người, Sư Vương tranh bá hôm nay, lại đặc sắc vái phần.”
‘‘Mỏi mắt mong chờ a.”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.