Vứt Bỏ Chàng Rể Ngốc

Chương 966: Chương 966




Hắn đứng không nồi, cũng không muốn quỳ nữa, chỉ có thể thuận thế nằm trên mặt đất.

Các thành viên của phái đoàn Nam Mỹ đi cùng ngay lập tức có người xông lên, nâng Á Nhĩ Mạn dậy.

Nam Cung Quân chiến thắng trận đẩu tiên.

Một màn này, làm cho không ít người ở đây hưng phấn hẳn lên.

Ngoại trừ một số ít người nghiêng về giới quyền anh Nam Mỹ, đại đa số mọi người ít nhiều có chút phản cảm với những chuyện mà phái đoàn Nam Mỹ hôm nay rêu rao.

Khi nhìn thấy Sờ Trằn cùng Nam Cung Quân xuất hiện ở sân bay, ngán chặn 5 đại cao thủ Nam Mỹ, rất nhiều người trong lòng đều toát mồ hôi lạnh, nhất là cảnh Nam Cung Quân một minh đối mặt với Á Nhĩ Mạn, trước khi động thủ, trong mắt người khác, đây cản bản không phải là một va chạm cấp độ nặng nề.


Kết quả, Nam Cung Quân dễ dàng giành
chiến thắng.

“Thần tiên tỷ tỷ cố lên!” Tại hiện trường có người hô to sau lưng Tống Thu.

Theo bọn họ thấy, lúc này Nam Cung Quân chính là tồn tại như Đông Phương tiên nữ.

Lai Đặc Mã Luân chậm rãi cất bước đi ra ngoài, khí thế bức người.

Hiện trường dần dần im lặng.

Lai Đặc Mã Luân, danh tiếng trong giới quyền anh Nam Mỹ, còn vượt xa Á Nhĩ Mạn, môn hạ đệ tử trải rộng khắp Nam Mỹ thậm chí cà thế giới, tuyệt đối là quyền vương cắp bậc thế giới.

Tất cả mọi người đều nín thờ.

Nếu như nói Á Nhĩ Mạn là thạch thử đao của Nam Cung Quân, vậy thì, Lai Đặc Mã
Luân mới là khiêu chiến thật sự cùa Nam Cung Quân hỏm nay.

“Anh rể, anh cho em kịch thấu một chút, thực lực thần tiên tỷ tỷ đến cuối cùng ở cấp độ nào?” Tống Thu lúc này cỏ loại cảm giác trán chảy ra mồ hôi lạnh, nhìn bỏng dáng Lai Đăc Mã Luân từng bước từng bước đi về phía Nam Cung Quân, trong lòng Tống Thu có loại cảm giác áp bách khó hiểu.


Ủng hộ chúng mình tại лhayho.cом
Sở Trần cũng nhận ra, trên người Lai Đặc Mã Luân tựa hồ cũng mơ hồ phát ra một cỗ ‘thế’, nhưng mà, anh không có cách nào hoàn toàn khống chế, trực tiếp tràn ngập xung quanh.

Chì dựa vào điểm này, anh liền kém xa không bằng Quân tỷ tỷ.

“Nếu như 5 người bọn họ cùng nhau lên, có lẽ có thể mang đến cho Quân tỷ tỷ một
II chút phiền toái, về phần hiện tại…” Sờ Trân I thần sắc thoải mái, không bị khí thế của Lai I Đặc Mã Luân ành hưởng: “Quân tỷ tỷ có I thể dẻ dảng đánh bại từng người bọn họ.”
Nghe vậy, trong lòng Tống Thu chấn động,
I ánh mắt không tự chủ được xẹt qua mừng I rỡ.

Lai Đặc Mã Luân đi về phía Nam Cung Quân, đồng thời ánh mẳt nhìn chằm chẳm! Nam Cung Quân, khí thế trên người phóng ■ thích ra ngoài, sắc bén bá đạo.

Lai Đặc Mã Luân cũng gần đây mới nhận ra sự tồn tại của ‘thế’, công phu quyền cước cùa hắn đã sóm dạt tới trình độ Tỏng Sư đỉnh phong, một chiêu cảm ngộ, làm cho Lai Đặc Mã Luân mừng rỡ như điên, tuy rằng hắn còn chưa có cách nào vận dụng đằy đủ đến ‘thế’ này, nhưng mà, Lai Đặc mã Luân tin tưởng, đó tuyệt đối là một cảnh giới cấp độ hoàn toàn mới cùa quyền
giới.


Người ngoài không biết chính là, trước khi I đi tới Dương Thành, Lai Đặc Mã Luân cũng I đã luận bàn vởi Á Nhĩ Mạn, dưới ‘thế’ áp I bách của hắn, Á Nhĩ Mạn phát huy không Ị ra bảy phần thực lực, vừa ra tay đã bị áp I chế chặt chẽ, đây cũng là nguyên nhân sau khi Á Nhĩ Mạn bại dưới Nam Cung Quân, Lai Đặc Mã Luân vẫn tự tin như trước.

Lai Đặc Mã Luân rất chờ mong, khi ‘thế’
* của hắn vận chuyển đến xuắt thần nhập hóa, sẽ kinh diễm cả thế giới như thế nào.

Nhưng mà giờ phút này, làm cho Lai Đặc Mã Luân thoáng ngoài ý muốn chính là, người phụ nữ áo trảng đối diện dĩ nhiên không chút nào ảnh hường ‘thế’ của hắn, khí thế hào hùng bá đạo kia, ở trước mặt người phụ nữ áo trắng, tựa như không thắy tăm hơi, biến mắt không còn thắy bóng dáng tảm hơi.

“Thật không hổ là cao thủ võ thuật Trung Quốc có thể đánh bại Á Nhĩ Mạn, lại có thẻ ngăn trờ ‘thế’ của ta.” Lai Đặc Mã Luân tự nhủ.

Nam Cung Quân cũng nghe khỏng hiểu, nếu cô biết Lai Đặc Mã Luân lại cố gắng dũng ‘thế’ lúc này mới chạm vào ngưỡng cửa Khí Tức Cành để nghiền ép cô, Nam Cung Quân tuyệt đối thấy buồn cười, Lai Đặc Mã Luân dảy là đang múa riu qua mắt thợ, trưó’c củ a Quan công đùa giỡn..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.