Wrong Impression

Chương 67: Nhìn đi, tất cả sẽ ổn thôi



Edit: Dờ

Nhiệt độ hôm diễn ra chung kết xuống rất thấp nhưng nơi tổ chức vẫn tấp nập người, giống như lúc diễn ra vòng loại, rất nhiều fan hâm mộ giơ bảng đèn, kéo banner, ra sức hò hét.

Chung Vị Thời thấy có banner và bảng đèn tên mình trong đám đông, nhìn từ xa giống như một mảng toàn màu xanh lam nhạt.

Nghe nhân viên công tác nói, bởi vì có lần cậu nói là thích màu biển, thế là fandom lấy làm màu tiếp ứng.

Tuy lúc ở trên sân khấu cũng đã nhìn thấy bảng đèn của mình nhưng đây là lần đầu cậu thấy nhiều như vậy, đặc biệt là lúc fan hâm mộ cùng kêu khẩu hiệu, cậu cảm động tới mức nổ da gà.

Trận chung kết, các thí sinh ngồi những phòng hóa trang riêng, rộng như phòng đọc sách của Cố Lễ Châu vậy, đèn màu vàng ấm áp, trên bàn bày đầy đồ trang điểm đủ mọi kiểu dáng.

Thợ trang điểm là một người phụ nữ tầm ba mươi tuổi, đầu tóc bảo dưỡng đen bóng mượt như thác nước, nhìn thấy Chung Vị Thời thì dịu dàng cười.

"Cậu đẹp trai hơn cả trên TV."

Anh ta vừa cất tiếng, Chung Vị Thời mới nhận ra đó là đàn ông!

Giọng còn thô hơn cả cậu!

Sửng sốt mấy giây, Chung Vị Thời khôi phục bình tĩnh, "Thực ra tôi cũng thấy vậy."

Thợ trang điểm buồn cười, vỗ vỗ ghế dựa: "Lại đây ngồi đi, tôi làm cho cậu màu tóc tinh linh nhé?"

Vừa nghe hai chữ tinh linh, thứ đầu tiên bật ra trong đầu Chung Vị Thời là màu xanh rêu mai rùa.

"Màu tinh linh là màu gì?"

"Màu xám khói, dưới đèn thì ánh bạc, đẹp lắm." Thợ trang điểm mở mấy tấm ảnh trong di động ra, "Sao, có chấp nhận được không?"

Lúc trước Chung Vị Thời cũng từng nhuộm tóc một lần trong quá trình thi đấu nhưng chỉ là màu nâu đậm an toàn, tạo kiểu tóc trên hình đúng là đẹp thật, nhưng mà hơi phô trương.

"Màu này quá kênh kiệu rồi đi! Da tôi có hold nổi không?" Cậu ngại nói thẳng là quá HKT.

Người đàn ông vỗ vai cậu, chắc kèo nói: "Tin tôi đi, cậu sẽ khiến tất cả mọi người phải bất ngờ."

Chờ làm tóc là khoảng thời gian nhàm chán nhất, Chung Vị Thời nhắm mắt nghe nhạc, suýt nữa ngủ gật, lúc được thợ trang điểm đánh thức thì đã hai tiếng trôi qua.

Nhìn thấy chính mình trong gương, đầu đột nhiên nảy ra một ý nghĩ ― tiền lương của thợ trang điểm chắc chắn rất cao.

Trận chung kết sẽ phát trực tiếp, vé vào cửa bị đẩy giá trên trời nhưng người vẫn chật kín hết chỗ.

Vé của Cố Lễ Châu là do Trình Việt lấy giúp, hắn dậy rất sớm, lái xe từ thành phố B đến nơi diễn ra trận chung kết.

Có lẽ là do đây là trận cuối, giọng của MC to hơn, đọc kịch bản mà nước miếng tung bay, có cảm giác vui sướng như thể "hôm nay ông đây sẽ được giải thoát".

Bốn thí sinh cuối cùng xuất hiện theo thứ tự xếp hạng, tạo hình của mỗi người đều có ít nhiều thay đổi, lúc đi ra cửa cũng khí thế hơn nhiều so với vòng loại.

Lúc Cố Lễ Châu ngẩng lên nhìn, lông mi vô thức chớp mấy cái ― Quả thật hắn đã kinh ngạc bởi tạo hình hôm nay của bạn trai nhỏ.

Tạo hình của Chung Vị Thời là nổi bật nhất trong bốn người, đầu tóc ngắn màu xám bạc xõa tung hơi quăn, trong rối loạn có trật tự, trên tóc còn rắc bột lấp lánh, lóe sáng lên dưới ánh đèn sân khấu.

Không nói đến màu tóc yêu nghiệt bao nhiêu, ngay cả trang phục cũng vô cùng sexy.

Áo lưới phía trong hơi trùng xuống, nút áo ngoài chỉ cài một nửa, hơn phân nửa xương quai xanh lộ ra ngoài, gió thổi qua không chừng còn có thể thấy cả ngực.

Cố Lễ Châu thấy sợi dây đỏ trên cổ tay cậu vẫn chưa tháo xuống.

Chung Vị Thời cúi đầu chào, fan hâm mộ thét chói tai, Cố Lễ Châu hận không thể đi lên cài nút áo cho cậu.

Chỗ Cố Lễ Châu ngồi không rõ ràng, nhưng Chung Vị Thời lướt mắt một vòng đã nhìn thấy hắn, nhướn mày.

Fan hâm mộ cũng thấy được ánh mắt của cậu.

"Cậu ấy cười với tôi!――"

"Là tôi là tôi!"

"Á á á á á á á á á――"

"Chung Vị Thời! Chị mẹ yêu em!"

Tiếng thét chói tai như sóng biển nhấn chìm Cố Lễ Châu.

Sau khi MC giải thích thể lệ, bốn người rút thăm, thay phiên nhau tiến hành biểu diễn, Chung Vị Thời là người đầu tiên.

Đèn trên sân khấu "đùng" một tiếng, tắt hết.

Dưới sân khấu đã biến thành một biển sao trời.

Nhạc đệm vang lên, toàn hiện trường trở nên yên tĩnh, một tia sáng nhằm ngay vào trung tâm sân khấu,

Cố Lễ Châu giơ điện thoại lên ghi hình, thấy người trên màn hình chậm rãi hướng về phía mình, cuối cùng hắn lựa chọn buông điện thoại xuống,

Đây là Chung Vị Thời mà hắn chưa từng thấy, như vầng trăng tròn treo trên bầu trời đêm, trong trẻo sạch sẽ, mây đen cũng không thể che lấp được ánh sáng của nó.

"I see your monsters"

"I see your pain"

"Tell me your problems, I"ll chase them away"

........

Khoảng cách rất gần, Cố Lễ Châu thậm chí có thể thấy được lớp trang điểm của cậu.

Chung Vị Thời là mắt hoa đào tiêu chuẩn, đuôi mắt thoáng rủ xuống luôn khiến người ta cảm thấy mắt cậu ngập nước tràn đầy linh khí, nhưng hôm nay thợ trang điểm vẽ cho cậu đuôi mắt hơi nhếch lên trên, còn vẽ bóng mắt, khí chất cả người cũng thay đổi.

Người trên sân khấu vô cùng tự tin, ung dung hát ra cảm giác ở concert của riêng mình.

Ánh mắt Chung Vị Thời vô thức quét xuống khán giả, nụ cười của người đàn ông dưới sân khấu kia khiến cậu thấy yên lòng.

Theo lệ thường, trận cuối cùng bao giờ cũng có những đoạn đối thoại sướt mướt, nhóm huấn luyện viên khen sự tiến bộ của thí sinh, rồi nhóm thí sinh cảm ơn sự dẫn dắt và chỉ dạy của huấn luyện viên.

Màn hình chiếu những kỉ niệm mấy tháng vừa qua, sự thay đổi của mỗi người đều được trình bày rõ ràng.

Trước khi công bố kết quả, Trình Việt ôm mỗi thí sinh một cái, sau đó nói xuống phía khán giả: "Idol"s Power đã đi qua sáu tháng kể từ vòng loại, tôi tin rằng các bạn cũng nhận ra sự thay đổi của họ trong khoảng thời gian này. Non nớt ngây ngô, từng chút lột xác, tương lai nhất định còn có thể tiến bộ hơn. Họ sẽ trở thành thế nào? Chúng ta không ai có thể biết trước."

"Những người còn đứng trên sân khấu này đều có sức ảnh hưởng lớn, nhưng tôi nghĩ, lưu lượng cũng không phải là tất cả, nhiệt độ mà sân khấu này mang lại cho các cậu không thể duy trì mãi, đi ra khỏi đây, phải từng giây từng phút nhắc nhở chính mình, lúc trước đứng trên sân khấu này là vì lý do gì? Tiến vào vòng giải trí là vì cái gì? Muốn đi thật xa, có thể đi bao xa, tất cả phụ thuộc vào quyết tâm của các cậu. Hy vọng tương lai các cậu đủ tỉnh táo để chống lại những cám dỗ, cho dù có sóng gió cũng không quên ước vọng ban đầu."

Lúc Chung Vị Thời cầm mic, cậu còn chưa nghĩ ra sẽ nói gì, đây là nội dung được đột ngột thêm vào, không có sự chuẩn bị trước.

Nhìn đôi mắt mong chờ dưới sân khấu, cậu trầm giọng nói: "Chung cư mà trước kia tôi ở trọ có một ông cụ 80 tuổi đã về hưu, ngày nào cũng nằm phơi nắng trên hành lang, mỗi lần đi ngang qua tôi đều ngưỡng mộ, ông cụ có tiền lương hưu, ăn mặc ngủ nghỉ không có áp lực, chỉ là sức khỏe không tốt lắm. Lúc ấy tôi đã nói, ôi chao, cháu rất ngưỡng mộ ông, chẳng phải lo lắng vì ngày mai, cũng không có phiền não, nếu cháu được đổi với ông thì tốt rồi, cháu cũng muốn về hưu, mỗi ngày cháu đi làm thực sự mệt mỏi quá."

Cả trên dưới sân khấu đều cười.

Chung Vị Thời cũng cười, "Sau đó ông cụ nói một câu khiến tôi lặng người, ông ấy nói: Chỉ cần được trở về tuổi của cháu một lần nữa, mệt bao nhiêu ông cũng chịu."

"Tôi hỏi vì sao? Ông ấy bảo: Thanh xuân của các cháu còn giấc mơ, còn hy vọng, ông chẳng còn gì cả, thứ chào đón ông chỉ có ốm đau và cái chết."

Nói tới đây, rất nhiều người dưới sân khấu đã ướt mắt.

"Cũng chính tại thời khắc ấy, tôi bỗng nhận ra, tôi đang ở giai đoạn quý giá nhất trong đời người, rốt cuộc tôi còn bất mãn điều gì?" Chung Vị Thời nhìn khán giả, cười cười, cao giọng nói: "Cho nên, nếu bạn có giấc mơ thì hãy giống như tôi, cố gắng thực hiện nó! Không uổng công vì đã sống trên đời này!"

Nói xong, cậu cúi gập người 90 độ.

Cố Lễ Châu cũng như người xem ngồi dưới, vỗ tay không ngừng.

Cuối cùng, phần cao trào nhất của Idol"s Power cũng đến.

Bốn người đứng trên bốn chiếc bục cao, chờ đợi MC công bố kết quả.

Thứ tự tuyên bố từ hạng 4, hạng 4 và 3 là Đoàn Tư Thành và Châu Nhất Khải.

Chung Vị Thời đã có đáp án trong lòng, cậu thấy Cố Lễ Châu cười với cậu.

Cười rất tự tin.

Giọng điệu hùng hồn của MC khiến bầu không khí sôi nổi hơn, "Như vậy hạng 1 và hạng 2 hơn kém nhau như thế nào? Xin mời xem màn hình lớn―"

Nhạc đệm là tiếng tim dập, lồng ngực của tất cả mọi người đều đập thình thịch theo.

Hạng nhất thuộc về Tôn Gia Vinh với cột biểu đồ màu đỏ, trên đó hiện con số 3918 vạn phiếu.

Hạng 2 là chúng Vị Thời với 3817 vạn phiếu.

MC tỏ ra tiếc nuối, "Ôi, số phiếu của hai người chỉ kém nhau một chút."

Dưới sân khấu vang lên tiếng hoan hô nhiệt liệt, Tôn Gia Vinh hất cằm, giả vờ giả vịt ôm lấy Chung Vị Thời.

― Giây tiếp theo, màn hình lớn hiển thị số liệu chi tiết, trong đó bao hàm cả tốc độ phiếu tăng trong mười ngày đua top 4, từng giai đoạn thời gian được ghi rõ ràng rành mạch.

Tim Tôn Gia Vinh giật thót, con ngươi phóng lớn.

Ngày 16 tháng 11, số phiếu của gã tăng hơn 300 vạn trong khoảng từ 1 đến 3 giờ sáng.

ĐIều đó là vô lý!

Dưới sân khấu đều kinh ngạc, bắt đầu xì xào bàn tán.

"Phiếu này là spam sao?"

"Quá rõ ràng rồi, 3 giờ sáng mà 300 vạn, ai vote cho chứ?"

"Đệch, đúng là quá thâm độc, lúc cổng vote sắp đóng mới bắt đầu cày phiếu."

"Hay là fan não tàn nào cày cho nhỉ."

"Đáng đời, tự đào hố chôn idol nhà mình."

Nhân viên phụ trách xét duyệt số liệu của chương trình là một người đàn ông hơn ba mươi tuổi, lúc này cầm theo mic chầm chậm lên sân khấu.

"Rất đáng tiếc phải thông báo với mọi người, trong quá trình xét duyệt, nhân viên của chúng tôi đã phát hiện ra một số vấn đề nhỏ, tôi nghĩ các bạn nhìn số liệu trên màn hình thì đều hiểu rồi đúng không? Số liệu của thí sinh Tôn Gia Vinh xuất hiện trạng thái bất thường vào 1-3 giờ sáng ngày 16 tháng 11."

Chung Vị Thời ngây người nhìn đống số liệu kia, não trống rỗng.

Không phải cậu chưa từng thấy hành vi cày phiếu ảo, nhưng phía nhà sản xuất đứng ra làm sáng tỏ thì là lần đầu tiên.

Người đó nói rất khéo léo, đầu tiên là xin lỗi khán giả, nói là hệ thống tồn tại lỗ hổng khiến số liệu bị bóp méo.

Về phần ai là người sửa, anh ta không bàn về vấn đề ấy, cũng không nói đến hai chữ "phiếu ảo", nhưng ai cũng đoán ra được ― Số liệu thay đổi có lợi cho ai, đương nhiên là fan của người đó làm.

Cuối cùng, anh ta trịnh trọng tuyên bố ― Hơn 300 vạn phiếu kia không có hiệu lực.

Rất nhiều năm sau, Chung Vị Thời đã không còn nhớ rõ về trận chung kết ấy nữa, nhưng cậu vĩnh viễn nhớ có một người giơ bảng đèn tên cậu dưới sân khấu, cả một biển sao trời, cùng với ánh mắt như biết nói ấy.

Chủ nhân của ánh mắt ấy nói với cậu ― Nhìn đi, rồi sẽ ổn cả thôi.

"Đùng―"

Một luồng sáng nóng cháy chiếu lên người Chung Vị Thời.

Một quả cầu bạc trên đầu nổ tung, kim tuyến sặc sỡ lấp lấp lánh rơi xuống đầy sâu khấu.

Tiếng hoan hô dưới sân khấu như sóng cuộn biển gầm, Cố Lễ Châu bật ngón tay cái với cậu.

Tôn Gia Vinh nhíu mày, miệng lẩm bẩm gì đó, hiển nhiên là bất mãn với kết quả này.

Chung Vị Thời cũng ngẩn ra, thậm chí không biết phải làm gì, cho đến khi Châu Nhất Khải đi ra ôm cậu, cậu mới vô thức vỗ lưng đối phương theo phản xạ.

Cậu không biết rằng, trước khi cổng vote đóng lại, bạn trai thân mến của cậu đã tìm người spam 300 vạn phiếu ảo kia cho Tôn Gia Vinh, cũng không biết cô gái tung tin cậu bị bao dưỡng đã bị đoàn đội của Trình Việt xử lý, cuối cùng không chịu nổi áp lực dư luận, phát Weibo xin lỗi, thừa nhận việc bịa đặt.

Sau khi sự tình lắng xuống, nhân khí của cậu lại lên như diều gặp gió.

Chung Vị Thời chưa bao giờ nghĩ mình lại rơi lệ trước hơn 1000 người, thậm chí rơi lệ trước toàn bộ người Trung Quốc.

MC lại giao mic cho cậu: "Có câu gì muốn nói với những fan hâm mộ đã ủng hộ cậu không?"

Cậu ngước cằm lên mở to mắt, muốn nín khóc, lại nhìn thấy ánh mắt lóe sáng dưới đài kia, nước mắt chảy ra, giọng nói cũng nghẹn ngào.

"Cảm ơn các bạn đã dùng tiếng vỗ tay để chống đỡ cho giấc mộng của tôi. Nếu có thể, tôi hy vọng có thể cùng các bạn học tập, cùng nhau tiến bộ, cùng nhau trưởng thành, cùng nhau gặt hái thành tựu, làm chuyện mình thích, sống mỗi ngày thật vui vẻ và phong phú."

―――――

Tác giả có lời muốn nói:

Việc lão Cố spam phiếu ảo cho Tôn Gia Vinh được thành lập trên sự xác định "Tôn Gia Vinh đã spam phiếu rồi", chỉ là đoàn đội của họ Tôn rất thâm độc, spam không rõ ràng, thực ra từ đầu chương trình đã bắt đầu vote ảo, đây là hành vi rất không công bằng với những thí sinh khác.

Có thể có một số độc giả không thích đọc về tuyến sự nghiệp đã đọc nhảy cóc, cho nên mới cảm thấy việc lão Cố spam phiếu là sai, nhưng lúc Tôn Gia Vinh đẩy Chung Vị Thời xuống bể bơi, tung tin đồn xấu cậu bị người ta bao dưỡng, gã có nghĩ sẽ hại Chung Vị Thời thành thế nào không? Đổi thành người khác thì đã phải rời khỏi giới giải trí từ lâu rồi.

Năm đó lão Cố bị trầm cảm nghiêm trọng đã tự sát, hắn rất sợ Vị Thời cũng bị tổn thương, cho nên muốn che chở bằng mọi giá, chỉ đơn giản là như vậy thôi.

Nếu nhân vật chính quá hoàn hảo không thiếu sót từ đầu tới cuối, vậy thì chắc chỉ có Phật tổ toả hào quang thôi......

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.