Xà Đại Nhân

Chương 256: 256: Quay Trở Lại Chỉ Là Sự Lừa Gạt Của Long Duy




editor: Theo_nhi
Mối quan hệ giữa Tiêu Tinh Diệp và Long gia thật sâu đậm hơn những gì tôi suy nghĩ !
Tôi nhìn xuống xương quai xanh của anh ấy, Long gia dường như đã bị quan tài rắn khống chế từ khi vừa mới sinh ra, đặc biệt là thế hệ của chúng tôi, quan tài rắn bị kẹt trong Thanh Thủy Trấn, người Long gia bên trong có chảy dòng máu cửa rắn trong xương xương , chỉ ít người có thể chạy thoát đi ra ngoài để phát triển sự nghiệp.
Rắn máu trong xương, được gọi là rắn xương đòn, thực sự chui ra từ xương đòn.
Tiêu Tinh Diệp vốn không phải người của Thanh Thủy Trấn, nhưng xương quai xanh của anh ta bị cắt ra từ thạch cổ, trên người có rất nhiều vết sẹo xấu xí cùng khối u to, chứng tỏ anh ta thường xuyên cắt và lấy ra con rắn máu bên trong xương.
“ Thôn Hồi Long không cho phép người ngoài có huyết thống của Long gia.” Tiêu Tinh Diệp sờ lên vết sẹo trên xương quai xanh nhìn tôi: “Ba cô đào tôi ra khỏi quan tài.

Rõ ràng có thể gi3t chết tôi, nhưng là giả.


Giả vờ đuổi tôi đi để được nuôi nấng.

"
Tôi đã nghe nói về điều này trước đây.
Người chạy xe ôm nói với tôi rằng nếu Thôn Hồi Long lấy con dâu thì chỉ cưới một người không con, còn tất cả máu mủ của Thôn Hoài Long thực chất là do Phù Thiên sinh ra và tái sinh.
Ông cũng kể về một người đàn ông đem lòng yêu một cô gái bên ngoài thôn, sau đó bị những đứa trẻ này đánh đập và cưỡ ng bức rất độc ác.
Nhưng tôi không ngờ rằng sẽ có một mẹ con bị chôn sống cùng nhau.
Chắc chắn rồi, Thôn Hồi Long, đã phạm quá nhiều chuyện thất đức , đó là lý do tại sao ngôi làng này đã bị xóa sổ.
Nhưng tôi từng nghĩ rằng Long gia có sự tính toán sâu xa về sinh sản, từ khi Tiêu Tinh Diệp ra đời, chứng tỏ không phải.
Vậy thì tại sao huyết thống Long gia lại phải sinh ra Phù Thiên?

Tôi cầm cây trúc tròn nhìn Tiêu Tinh Diệp: "Vậy thì anh cảm thấy, tôi đáng chết sao? Tôi không muốn sinh ra ở Long gia, mang dòng máu của Long gia."
“ Cô đáng chết.” Tiêu Tinh Diệp vẫn phì phèo điếu thuốc trong tay: “Chỉ vì cô là người của Long gia, cô đáng chết ’.
“Người của Thanh Thủy Trấn coi tôi không khác gì yêu quái, Long Kỳ Húc lại giao tôi cho Tiêu Bà Bà, thỉnh thoảng vẫn đến thăm tôi.” Tiêu Tinh Diệp cúi đầu nhìn màu xám đỏ trên tàn thuốc.

...
Anh ta ngẩng đầu nhìn tôi: "Một lần, mùa đông sông bị đóng băng, Tiêu Bà Bà ngâm tôi trong nước đá một ngày đêm để cho tôi cảm nhận được dòng nước.

Anh ta thấy rõ ràng, nhưng anh ta chưa bao giờ nghĩ đến việc cứu.

tôi..

"



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.