Mở tủ quần áo của Xà quân ra, treo cả một tủ Hán y
Hán Phong: “Oa, đẹp quá, kiểu dáng cùng vải dệt đều là hàng thượng đẳng, chắc là rất đắt tiền a?”
A quân: “Đúng vậy, sờ lên có cảm giác mềm mại và trơn trượt, mấy cái này là từ vật liệu gì? Tơ lụa?”
Xà quân: “Da của ta.”
A quân: “......” Nhanh chóng rút tay về.
Hán Phong: “Ha ha, có thể cho tôi một bộ chứ? Tôi đem đi bóp eo lại, làm thành nữ trang.”
Xà quân: “Chủ nhân đã muốn đương nhiên là không thành vấn đề.”
A quân: “Uy uy, hai ngươi các ngươi......”
Xà quân: “Ngươi cũng muốn sao?” Gở xuống một bộ quần áo đem ướm thử lên người A quân, “Thân hình cũng khá hợp a.”
A quân: “Anh cứ việc từ từ mà mặc!”
Một bộ Hán y, dùng một sợi dây đơn giản mà đem tóc buộc lại sau đó buông xuống trước ngực, chính là cách ăn mặc hằng ngày của Xà quân, vô luận là ở trong nhà hay là bên ngoài. Khác nhau chỉ là ở nhà y có thể mặc một thân trắng thuần, còn ở bên ngoài thì khác.
A quân từng đề nghị y mặc thử mấy cái T-SHIRT linh tinh gì đấy, chính là Xà quân khước từ ra vẻ khó khăn, nói: “Thân thể da dẻ chính là chịu ơn cha mẹ mà có được, đã đem da của mình biến thành nhiều bộ quần áo như thế, giờ sao có thể mặc những thứ khác được?” Tuy là nói như thế, nhưng mà A quân xem ra, Xà kia bất quá là thích loại quần áo kiểu dáng như thế thôi.
Xà quân từng nói qua: “Muốn cho những người xung quanh tiếp nhận mình chỉ có hai phương pháp, thứ nhất, chính mình tự thay đổi; thứ hai, đem người chung quanh thay đổi như mình.”
Đối với lời này A quân không có đáp lại.
Quan niệm thay đổi thường bắt nguồn từ thói quen, hiện tại mấy hộ gia đình trong tiểu khu đều thói quen đối với cái người ngoại tộc tay áo phiêu phiêu kia có hảo cảm, A quân cũng tựa hồ dần dần cảm thấy vận số của mình tốt lên không ít, tỷ như khi đi làm giao thông trên đường tựa hộ vô cùng thông thuận, hiếm khi bị tắc xe mà đến muộn; lại tỷ như khi mình mua vé số có thể trúng được giải ba; hoặc là ông chủ đối với mình thái độ rõ ràng cải thiện hẳn lên —— những thứ này đều do Xà quân mang lại cho hắn.
“Không nghĩ tới anh đem bọn họ trừng trị một trận, giờ ngay cả mấy tên côn đồ bình thường hay lui tới trong này đều hướng anh lễ phép chào hỏi......” A quân cảm thấy được bất khả tư nghị (khó tin) .
Xà quân nói: “Kinh thánh từng nói, thứ mê hoặc Adam với Eva chính là loài xà chúng ta a.”
“Kinh thánh là của cơ đốc giáo, ngươi là một người tu luyện thì có liên quan gì đến Kinh thánh a?” A quân phản bác lại.
“Tu luyện chẳng qua là một loại phương thức, tôn giáo vốn là một loại tín ngưỡng, thần học lại là học thuật, dựa vào cái gì ta không thể đọc Kinh thánh? Có hứng thú nghe ta giảng đạo Jesus không?”