Đậu Đậu quyết định thật nhanh nháy mắt với Tên Ngốc, IQ Tên Ngốc khó khăn lắm mới thấy online, “Anh, anh còn do dự gì nữa? Đưa chị ấy đi đi!”
Diệp Tinh Thần sửng sốt, sau đó sắc mặt phức tạp, thở dài, còn không kịp nói gì thì bé đen mập đã phản bác:
“Không được! Chị Y Y không thể đi cùng anh ta!”
Bé đen mập đình chiến, Lăng Đầu Thanh chạy như chân có bôi dầu. Nơi này thật nguy hiểm, gã vẫn nên tìm một chỗ ngủ qua đêm thì hơn. Trước khi trốn, còn nghe bé đen mập nói, “Chị dâu ~ xin chị đó, để cho chị Y Y ở lại đi, đệ nhỏ như vậy, không chiếm chỗ chút nào. Đệ muốn ngủ cùng chị ấy!”
Cậu đã nhìn ra ở đây cậu nói không có trọng lượng, anh trai cũng vậy, chỉ có chị dâu nói mới được. Xem đi, anh trai cậu nghe cô, Tên Ngốc nghe cô, con rắn ngu ngốc nghe anh trai cậu cũng tương đương nghe cô. Về phần Diệp Tinh Thần kia… không quan trọng!
Dù sao số ít phục tùng đa số kẻ yếu khuất phục người mạnh, chỉ cần chị dâu gật đầu, Diệp Tinh Thần có bản lĩnh bằng trời cũng không thể mang chị Y Y đi!
Bé đen mập nghĩ thì hay lắm, nhưng…
“Không được!”
Đậu Đậu không cần nghĩ đã cự tuyệt, bé đen mập lập tức đen mặt, “Vì sao không được? Chị là chị dâu của đệ! Chị không giúp đệ chẳng lẽ lại giúp người ngoài?”
Đậu Đậu, “… Tôi không giúp người ngoài, nhưng mà cậu không rõ ràng mà ngủ cùng chị Hà, cẩn thận sáng mai dậy chị ấy sẽ đánh cậu đấy!”
“Hừ! Đừng tưởng đệ còn nhỏ không hiểu chuyện, yểu điệu thục nữ quân tử hảo cầu, đệ đẹp trai như vậy, chị ấy sẽ không đánh đệ đâu.”
Cũng không biết bé đen mập lấy tự tin đâu ra, chống nạnh nói không ngại chút nào.
Đậu Đậu, “...”
Yêu Nghiệt, “...”
Diệp Tinh Trạch co rút khóe miệng, “Anh!”
Sau đó điên cuồng nháy mắt… Còn do dự gì nữa? Còn do dự nữa cải trắng nấu chín rồi sẽ bay mất!
Vốn Diệp Tinh Thần còn đang tức giận, thái dương đập thình thịch, nhưng bị Diệp Tinh Trạch rống một câu thì rốt cuộc cũng quyết tâm, bước đến trước sofa, bế Hà Chính Trực ra ngoài.
Sao bé đen mập có thể để chuyện này xảy ra? Vừa thấy anh định đi liền lập tức ngăn lại, “Buông ra!”
Thấy chiến tranh vất vả lắm mới lắng xuống lại muốn khai hỏa, Yêu Nghiệt ho khan một tiếng, “Xin dừng bước.”
Nếu cứ giằng co mãi như vậy thì không thể nghi ngờ lại là một trận đánh dài, nếu không ra tay, vậy lúc nào hắn với vợ mới có thể ngủ đây? Ngày mai còn kết hôn nữa!
Đợi Diệp Tinh Thần dừng lại, Yêu Nghiệt hắng giọng nói, “Tôi thấy chuyện này không thể giải quyết ngay được, không bằng hỏi ý kiến đương sự một chút?”
Diệp Tinh Thần sửng sốt, đương sự đang nằm trong lòng anh cũng là vẻ mặt mơ màng. Đậu Đậu thấy chỉ số thông minh của Hà Chính Trực offline thì chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, “Chị Hà! Chị nói một câu đi!”
Tay Hà Chính Trực còn đang vòng trên cổ Diệp Tinh Thần, liếc nhìn anh một cái, suy nghĩ, nói một câu xém chút làm Đậu Đậu tức chết.
“Giấc mơ này đẹp lắm! Đừng có ngừng!”
Không cần vì em là một đóa hoa nhỏ mà thương tiếc! Ôm mạnh thêm chút đi!
Đậu Đậu, “...”
Má nó không ngờ chị Hà uống rượu vào lại thành cái dạng này! Thật vỡ mộng, cô còn tưởng sẽ bá đạo tổng tiến công trực tiếp đánh gục Diệp Tinh Thần chứ!
Mới ôm một cái đã mỹ mãn rồi? Không có tí tiền đồ nào!
Đậu Đậu chưa bỏ ý định, “Chị không muốn về nhà cùng anh ta ngủ cùng anh ta sao? Chị đã nói sớm muộn nhất định sẽ ngủ cùng anh ta mà, chị quên rồi à? Chị đừng nói với em là chị quên!”
Đậu Đậu vừa nói vậy, Diệp Tinh Thần khẩn trương cả người đều cứng ngắc… Cô ấy từng nói vậy sao? Cô ấy còn nhớ rõ không?