Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Chương 1106: Nhạc phụ đại nhân, con đi cùng ngài, ở rể nhà ngài! (2)



“Tại sao?” Bé đen mập không hiểu, “Đệ thật sự nghiêm túc! Mẫu… Mẹ nói, nhà chúng ta nhiều con trai như vậy, ở rể một người cũng không sao...”

Yêu Nghiệt vừa nghe vậy, đặc biệt câm nín… Chuyện bé đen mập nói tuyệt đối là thật!

Ở nhà cậu là nhỏ nhất, tính tình lại cứ như trẻ con nên Long Hậu luôn lo lắng cậu không lấy được vợ. Dặn dò cậu tương lai nhất định phải thành khẩn, cùng lắm thì ở rể cũng không sao, so với độc thân một vạn năm thì tốt hơn nhiều!

Chuyện này, một ngàn năm trước khi hắn chưa rời Long cung thì Long Hậu đã bắt đầu dặn dò...

Thấy thị trưởng Hà nhìn qua, hắn chỉ có thể ha ha cười gượng, “Đúng, mẹ… mẹ cháu quả thật có nói vậy. Bà... còn nói rất nghiêm túc.”

Không thể không nói, hai chữ ở rể, đối với thị trưởng Hà mà nói rất hấp dẫn. Từ lúc vợ gặp nạn, ông sợ con gái cưng chịu uất ức nên không cưới vợ khác. Tuy rằng bây giờ dân tình cởi mở nhưng người Cửu Châu vẫn có tư tưởng thâm căn cố đế lưu truyền lại. Có con rể ở rể dưỡng lão chăm sóc trước lúc lâm chung vẫn tốt hơn là không có!

Vậy nên vừa nghe vậy ông có chút động lòng, “Nhà cậu có bao nhiêu con trai?”

Yêu Nghiệt, “... Mười, nó là thứ mười.”

“Mười! Thật là nhiều!”

Ở rể một người chắc cũng không sao nhỉ?

“Nhạc phụ đại nhân, ngài có đồng ý cho con ở rể không? Chúng ta đi liền thôi! Con ăn rất ít rất dễ nuôi!”

“Cái rắm! Rõ ràng cậu ăn rất nhiều!”

Tên Ngốc không thể nhịn được nữa, cậu muốn tranh thủ một chút quyền lợi cho anh trai.

“Chú Hà, chú đừng nghe cậu ta nói bậy, hai nhà chúng ta quen nhau đã hơn mười năm, chú hiểu rõ nhà cháu mà! Huống chi… huống chi chị Hà theo đuổi anh cháu nhiều năm như vậy, một sớm một chiều cũng không dễ dàng thay đổi tâm ý đâu.”

Thị trưởng Hà thở dài, “Cháu nói đúng.”

Ông không chỉ hiểu rõ Diệp gia, còn hiểu rõ Diệp Tinh Thần. Đứa nhỏ ngốc kia giữ mình trong sạch nhiều năm vậy, nếu thật sự không có ý với con gái ông thì ba bốn năm trước đã tính chuyện chung thân đại sự rồi. Ông chỉ nói tốt nhất đừng cự tuyệt, nếu cự tuyệt cũng tận lực uyển chuyển. Nhưng ông không hề nói anh mãi mãi đừng cự tuyệt mà…

Nghĩ rõ chuyện đó, thị trưởng Hà ngồi vào ghế lái, “Tôi đi đây, hẹn gặp lại, mọi người ngủ sớm đi, không phải mai còn tổ chức hôn lễ sao?”

“Hả? Ngài không cho con đi cùng sao?”

“Ha ha, nói sau đi, hôm nay muộn rồi.”

“Không muộn đâu, không muộn chút nào!”

“Khụ... Trong nhà không có sẵn chăn đệm.”

“Con ngủ cùng chị Y Y là được! Con không chiếm chỗ chút nào!”

Thị trưởng Hà đổ mồ hôi, “Ha ha, để nói sau đi, mai tôi còn có việc phải làm, tôi đi trước nhé!”

Nói xong giậm chân ga, không dám dừng lại một chút. Thằng nhóc ngốc này quá khó chơi, hoàn toàn không biết quan sát sắc mặt người khác!

Không được, không được, tuy rằng ông đồng ý ở rể nhưng chỉ số thông minh của cậu ta thật sự không được! Như trẻ con vậy! Một đứa trẻ con sao có thể chăm sóc một đứa trẻ con chứ?

Vẫn là Diệp Tinh Thần đáng dựa…

Xe của thị trưởng Hà biến mất nhanh như chớp, Ly Tử An không cam lòng lại muốn chạy đuổi theo, may bị Yêu Nghiệt kéo lại. Nếu ông biết con gái mình chọc phải một tên không phải người thì không bị hù chết mới lạ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.