“Em cứ việc ngủ, anh bận việc của anh, chúng ta không ai làm lỡ việc của ai.”
Đậu Đậu, “… Mẹ cha anh!”
Yêu Nghiệt nhướn mày, dùng lực thêm đẩy mạnh một cái, nghe thấy tiếng Đậu Đậu vụn vỡ muốn khóc òa như mong ước, hắn đề nghị, “Nếu đã tỉnh rồi, vậy thì… đổi kiểu nhé?”
Sau đó không đợi Đậu Đậu nói gì, tự hỏi tự trả lời, “Không đổi cũng được, anh thích kiểu này. Em không nói gì, anh coi như em ngầm…”
“Đổi! Đổi! Em đổi! Em muốn đổi! Anh thích em không thích!”
Đậu Đậu bị chôn vùi trong chiếc gối đã bật khóc, nước mắt nước mũi sụt sùi, chiếc gối bị ướt thành một mảng lớn.
“Cuốn Hóa Linh đâu?”
“Đang ở trong không gian.”
“… Anh đưa cho em trước đã.”
Đậu Đậu chờ hắn vừa buông tay không phòng bị gì, lập tức lật người đồng thời lật luôn mặt, “Em mệt rồi, muốn đi ngủ!”
“Vợ… Em không được như thế…”
Khóe miệng Đậu Đậu giật giật, được, lại còn mè nheo nữa cơ à.
Lão Cửu nhà cô thật là càng ngày càng lợi hại.
Có điều lần này cô kiên quyết sẽ không mềm lòng! Bởi vì mẹ cô còn đang chờ cô trong mơ nữa kìa! Nếu cô ra ngoài lâu quá, quỷ cũng biết là cô làm gì!
Thế là Đậu Đậu kiên quyết ném cho Yêu Nghiệt cái lưng, “Không được, phải ngủ!”
Yêu Nghiệt không từ bỏ, “Vợ ~, vợ ~, lần này thôi, thật đấy, anh đảm bảo chỉ lần này thôi, sau lần này lập tức sẽ để em ngủ.”
Đậu Đậu không để ý đến hắn, trong lòng nghĩ thằng cha lừa đảo!
Một đêm một lần, một lần là một đêm được chưa?
Tuy rằng cô không muốn trở về Ma giới, nhưng mẹ cô đang cần gấp Cuốn Hóa Linh này, nếu còn dây dưa nữa, lỡ hại mẹ xảy ra chuyện gì thì cô thật sự là có chết cả trăm lần cũng không thể tạ tội được.
Yêu Nghiệt gây rối chán chê, thấy vợ hắn không động đậy gì, chỉ có thể thở dài, dùng đến chiêu bài chót, “Vợ, em không yêu anh nữa…”
“… Anh có thể để em ngủ một lúc được không, một lúc thôi!”
Yêu Nghiệt bừng tỉnh ngộ, “Ồ, vợ, anh hiểu rồi. Em ngủ đi, anh đảm bảo chờ em ngủ rồi mới lại gọi em dậy.”
Đậu Đậu, “…”
Cô quay người đối mặt nhìn Yêu Nghiệt, đang định hỏi sao lần này anh lại giác ngộ nhanh như vậy, đã nghe thấy ý tứ sâu xa từ người đàn ông của cô.