Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Chương 1304: Bạch linh chết rồi, thiêu hay chôn? (2)



‘Kim Đậu Đậu’ ho khan, thoáng thấy mọi người đều nhìn cô, nhẹ nhàng mở miệng hoàn toàn bôi đen Đậu Đậu thành một người phụ nữ mồm miệng độc ác tính toán chi li được thế còn không bỏ qua.

“Mang ra xa chút hãy thiêu, đừng làm bẩn núi Đạo Vương.”

Đậu Đậu hoàn toàn không muốn để ý đến anh ta nữa rồi, nói trước khi Bạch Chỉ nổi điên, “Nơi này chính là động băng, không bằng cứ đặt ở đây đã, đợi đến khi đại hội giao lưu bắt yêu kết thúc rồi thì mang về núi Vân Đài an táng cũng không muộn. Đại sư Vân Tung, người thấy thế nào?”

Vân Tung cũng cảm thấy như vậy là thỏa đáng, vội vàng gật đầu nói được. Ông cũng cảm thấy chuyện này không thể làm quá tuyệt tình, dẫu sao... Bạch Linh là đồ đệ Bạch Chỉ cưng chiều nhất.

Sư thái Bạch Chỉ nghe Đậu Đậu nói như vậy còn ngẩn ra một chút, phản ứng lại là Đậu Đậu đang nói giúp bà, bà ấy không nhịn được nhìn Đậu Đậu một cái, cũng không biết là kinh ngạc hay là cảm kích.

Có điều chuyện này không quan trọng, quan trọng chính là Bạch Linh phát hiện thân xác Đậu Đậu trong động băng, không nổi lên tâm tư xấu thì vốn dĩ chẳng có chuyện gì cả. Nhưng cô ta không an phận, nảy sinh tâm tư xấu muốn hãm hại Đậu Đậu, kết quả lại tự biến mình thành thi thể nằm ở trong động băng...

Đối với chuyện này, Đậu Đậu vô cùng cảm khái, cô cảm thấy làm người quả nhiên vẫn không thể quá gây chuyện được, đặc biệt là phụ nữ! Nhất là khi mình không có bản lĩnh gì, chỉ là dựa vào người khác chống đỡ mới có mấy phần kiêu ngạo thì càng không thể gây chuyện.

Khụ, đợi đã, có phải là cô nên sống yên ổn nghĩ đến ngày gian nguy rồi không?

Bây giờ cô cũng là dựa vào người khác! Ngộ nhỡ Yêu Nghiệt không cho cô dựa vào nữa, vậy cô há chẳng phải là càng thê thảm hơn Bạch Linh à?

“Không đâu, anh nghĩ người nên lo lắng chuyện này là anh.”

Yêu Nghiệt đột nhiên mở miệng, Đậu Đậu ngẩn ra. Sau đó phản ứng lại hắn đang ám chỉ cái gì, cô không biết làm sao thở dài, “Xin lỗi!”

Cô chỉ có thể nói xin lỗi thôi, trừ cái này ra không còn cách nào cả. Cô là ma, cô cũng không muốn thế.

Yêu Nghiệt siết chặt cánh tay khoác trên bả vai cô, cuối cùng vẫn không nói gì. Chỉ mong có thể tra ra cổ bà đó, chỉ mong sư thái Bạch Chỉ đồng ý giúp vợ dụ cổ trùng ra...

Sau khi sư thái Bạch Chỉ sai Bạch Thảo đặt thi thể của Bạch Linh vào trong động băng, đại hội giao lưu bắt yêu tiếp tục.

Bọn họ đều là đạo sĩ bắt yêu, nhìn sống sống chết chết quen rồi, cho nên loại chuyện chết người này thật sự không có gì để kinh ngạc để đau lòng để thông cảm cả.

So với quan tâm chuyện Bạch Linh đã chết, bọn họ càng muốn dành thời gian để ngắm Kim Đậu Đậu hơn. Người đẹp tuyệt thế như vậy, cho dù mặc áo lông dài màu đen thì cũng vẫn rất đẹp!

Có thêm một ‘Kim Đậu Đậu’, tu sĩ hóng chuyện vốn dĩ vây quanh sân đấu xem đánh nhau xem vật lộn rối rít bắt đầu kiểu mẫu si mê, ‘cô’ đi đến chỗ nào thì ánh mắt quần chúng nhìn đến chỗ đó.

‘Kim Đậu Đậu’ nhìn thấy thế cũng không đi nữa, dứt khoát xách ghế ngồi ở chỗ trống cách sân đấu không xa phơi nắng ngủ gà ngủ gật. Cho bọn họ nhìn, mặc sức nhìn!

Đậu Đậu không dám nhìn thẳng, ngồi ở trên khán đài, chỉ có thể cúi đầu cắn hạt dưa.

Sư thái Bạch Chỉ hừ lạnh một tiếng, không phát biểu ý kiến.

Tiếp tục thi đấu, Tiểu Đoan tiễn Hắc Bạch Vô Thường đi rồi, quay lại tiếp tục tỷ thí với Vô Ưu.

Trước đó hai người đánh nửa tiếng chưa phân thắng bại, bây giờ một người đỡ một người ra chiêu, dứt khoát là kỳ phùng địch thủ, tình thế giằng co.

Một tiếng trôi qua, hai tiếng trôi qua, hai người vẫn đang so chiêu qua lại.

Cuối cùng…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.