Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Chương 1307: Cô giết đồ Nhi của ta, ta muốn cô phải đền mạng! (1)



Đậu Đậu quyết định không thiện chiến nữa, cô tránh lưỡi kiếm đâm qua của Bạch Thảo, vung đại đao hệ Ất của mình bổ vào lưng Bạch Thảo.

Bạch Thảo không hề tránh, mặc cho đại đao của Đậu Đậu cắt vào lưng, trong mắt lóe lên tia lạnh, kiếm mang theo hàn khí đâm thẳng về phía hõm vai Đậu Đậu. Một kiếm này đâm vào, tằm băng sẽ tỉnh lại! Đến lúc đó, nó sẽ hút cạn hàn khí trên kiếm, dùng tốc độ nhanh nhất để chiếm đoạt Nhiễu Lan Đằng!

Chỉ cần kiếm này đâm vào rồi, cho dù Bạch Chỉ có muốn cứu cô, Nhiễu Lan Đằng trên người Mạch Phi cũng không đủ chín lá rồi!

Vốn dĩ cô ta có thể làm xong tất cả những thứ này hoàn mỹ rút lui.

Nhưng bây giờ…

Bạch Thảo nhìn ‘Kim Đậu Đậu’ nhanh chóng đuổi tới, thầm nghĩ, bây giờ có lẽ phải chết ở chỗ này rồi. Có điều không sao, cô ta sẽ làm nổ ma khí trên người, dẫn tiên gia của thiên đình đến, đến lúc đó, con quỷ phu nhân Hoa Nguyệt phái đến bảo vệ Mạch Phi này cũng không chạy thoát được.

Dự định của Bạch Thảo rất hay, đáng tiếc.... cô ta tính sót Yêu Nghiệt rồi.

Cô ta vừa ra tay, Yêu Nghiệt ở chỗ tối đã phát hiện ra khí lạnh trên kiếm của cô ta, nhanh tay nhanh mắt bắt lấy kiếm, ngăn cản hành động của cô ta.

Cùng lúc đó, ‘Kim Đậu Đậu’ cũng đuổi đến rồi.

Bạch Thảo thu lại vẻ mặt, cũng thu lại tâm tư định ngưng tụ quỷ lực tự nổ lại. Kế hoạch thất bại, tự nổ đã không còn bất cứ ý nghĩa gì nữa. Một đòn không thành, còn muốn ra tay nữa ắt sẽ bị nghi ngờ!

Nếu đã như vậy, không bằng…

Bạch Thảo trẹo chân, lao thẳng vào đao Đậu Đậu vung ra. Đao là lấy từ trên núi Mạch Thượng về, danh khí hệ Ất, cắt kim loại như cắt da thịt dễ như trở bàn tay.

Dưới ánh nhìn của tu sĩ hóng chuyện, tất cả đều là Đậu Đậu tự dưng có hành động khiến mọi người kinh ngạc, dùng đao chém Bạch Thảo thành hai nửa, giống như chém ngang lưng, khủng bố và tàn nhẫn.

Đương nhiên bọn họ cũng nhìn thấy Bạch Thảo trẹo chân.

Nhưng chuyện đó không quan trọng, quan trọng là cho dù Bạch Thảo trẹo chân, nếu như không phải là cô gái nhỏ này có thực lực thì cũng không thể chém Bạch Thảo thành hai nửa được.

Xung quanh lập tức ầm ĩ lên, tu sĩ hóng chuyện bàn luận sôi nổi, người trên khán đài cũng hỗn loạn chạy xuống.

Đậu Đậu nắm đao ngây ra tại chỗ, thậm chí còn không phản ứng kịp bị sư thái Bạch Chỉ xô ra.

Cô sống hai trăm năm mươi năm, bất luận là trên sân đấu hay là trên đường bắt yêu, binh khí của cô từ trước đến nay chưa từng làm hại người phàm! Đây là lần đầu tiên một người vô tội chết ở dưới binh khí trong tay cô!

Đại đao dính đầy máu rơi xuống đất, tay cô khẽ run lên.

Không có hoang mang, không có sợ hãi, tràn ngập trong lòng cô là sự sảng khoái điên cuồng mà khát máu!

Yêu Nghiệt ẩn thân đứng bên cạnh, cầm bàn tay nhuốm đầy máu của cô. Đậu Đậu đột nhiên bừng tỉnh, cảm thấy xấu hổ. Nếu như không phải cô cho là Bạch Thảo sẽ tránh lực đao lớn vung qua thì sẽ không đến nỗi xảy ra thảm án như vậy rồi.

“Không trách em, là anh nắm kiếm của cô ta nên cô ta mới trẹo chân ngã.”

Yêu Nghiệt trầm giọng nói bên tai Đậu Đậu như vậy, nhưng sự nghi ngờ trong lòng lại chưa hề dừng lại một khắc. Cho dù hắn nắm kiếm của Bạch Thảo, Bạch Thảo cũng không nên bị vợ hắn một đao chém thành hai nửa như vậy.

Đột nhiên trẹo chân?

Lý do này có phần quá miễn cưỡng rồi nhỉ?

Cô ta là người tu đạo, có linh khí hộ thể, không thể nào chịu một đao tùy tiện bị chém thành hai nửa như vậy được.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.