Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Chương 1335: Mẹ sinh ra, không giống mẹ thì giống ai? (1)



Thực sự rất giống với đứa bé đang khóc thút thít không ra hơi trên giường.

Đậu Đậu gãi đầu, loẹt quẹt dép lê đi về, chọc chọc vào má trái của Viên Viên, lại chọc chọc vào má phải của Viên Viên.

Chọc cho Viên Viên choáng váng hô lên, “Mẹ, mẹ làm gì thế...”

Đậu Đậu cười hì hì, “Nhóc con, hình như cháu thật sự rất giống cô.”

Biển Biển nghe thấy vậy bật cười, “Ha ha, mẹ sinh ra, không giống mẹ thì giống ai? Còn nữa, em ấy giống mẹ còn con không giống mẹ sao?”

Đậu Đậu, “... Được rồi, hình như cháu cũng hơi giống cô. Có điều nói đi cũng phải nói lại, đây là chỗ nào thế?”

Nói là cổ đại thì không giống lắm, trên người hai đứa bé này đều mặc quần áo trẻ em thời thượng đến nỗi không thể thời thượng hơn.

Cho nên đây rốt cuộc là tình hình gì thế! Tạp phí lù? Phong cách lẫn lộn à?

Biển Biển suy nghĩ một chút, dứt khoát tóm tắt, “Nơi này là Ma tộc, nghe nói là nguyên quán của mẹ. Đầu óc mẹ không được tốt lắm đã quên mất rồi, bọn con còn quá nhỏ cũng chỉ biết một chút. Chuyện này nói ra rất dài, mẹ chỉ cần nhớ kỹ người đàn ông này mới là chồng của mẹ là được.”

Nói xong nó lấy cái ảnh cưới trong chiếc nhẫn ngọc lục bảo từ trên dây chuyền vàng trên cổ xuống, chỉ vào mặt Yêu Nghiệt nhấn mạnh, “Con nam yêu này chính là chồng của mẹ, rất lợi hại, nghe nói là Yêu tôn! Mẹ cũng phải nhớ mặt ba, không được phép thích người khác, nhất là cái người đàn ông toàn thân đen sì sì đó!”

Viên Viên, “Oa! Anh, anh cầm cái này đi từ lúc nào thế? Lợi hại quá!”

Đậu Đậu, “...”

Trời ơi, mau cho một tia chớp đánh chết cô đi!

Cái lượng tin tức này quá lớn rồi! Ma tộc là nguyên quán của cô, cô còn sinh hai đứa tiểu nhân yêu với yêu rồi? Nhất định là cô đang nằm mơ! Nhất định là thế!

Đậu Đậu nhanh chóng đá dép lê lên giường, quấn lấy chăn bắt đầu chuẩn bị đi ngủ.

Biển Biển cười lạnh một tiếng, giơ tay lên bắt đầu rút ảnh ra, “Viên Viên, treo lên tường đi.”

“Dạ!”

Viên Viên đáp lời, sau đó dùng hai tay nhỏ mập cầm lấy ảnh hỏi, “Treo ở đâu?”

Đậu Đậu, “...”

Mình không nghe thấy mình không nghe thấy mình không nghe thấy gì hết!

Biển Biển vung tay lên, “Chỗ đó chỗ đó đều treo hết!”

“Dạ!”

Viên Viên cầm lấy ảnh, bò qua bò lại trên người Đậu Đậu treo ảnh xung quanh giường, ba lần bốn lượt, cái chân nhỏ ngắn cái đầu gối nhỏ cứ nghiến lên đùi Đậu Đậu.

Lần này Đậu Đậu không có cách nào lừa mình dối người nữa rồi, cô không ngủ được!

Không ngủ được là ý gì?

Không ngủ được đã chứng minh đây mới là thật, đây chính là thực tế, cô không tỉnh lại được!

Đậu Đậu ngồi bật dậy, “Đủ rồi! Mẹ tin mấy đứa, mẹ tin mấy đứa còn không được à...”

Biển Biển nhìn cô một cái, xác nhận cô đã tiếp nhận thực tế rồi, nó quả quyết gật đầu, “Dạ được.”

Viên Viên chớp chớp mắt, lại chớp chớp mắt, cầm ảnh nhào vào lòng Đậu Đậu ầm ĩ, “Mẹ ơi, mẹ nhớ lại rồi à, hu hu hu, dọa chết Viên Viên rồi!”

Đậu Đậu ha ha cười khan hai tiếng, vỗ vỗ cái lưng béo mũm của nó, “Được rồi được rồi, mặc dù mẹ vẫn không rõ đây là chuyện gì, nhưng nếu con đã giống mẹ như vậy thì nhất định là con gái của mẹ. Mẹ sẽ nuôi hai đứa, thật đó!”

Cô rất chắc chắn cô chưa sinh con với người đàn ông nào cả!

Đây là xuyên hồn à? Hai đứa bé này đều là con của cơ thể này sinh ra!

Khụ, giống nhau cả thôi, nếu cô đã dùng cơ thể này thì chăm sóc con của người ta không phải cũng là chuyện đương nhiên à?

Có điều đây rốt cuộc là chuyện gì thế hả?

Cô đường đường là một đạo sĩ bắt yêu Cửu Anh lại dễ dàng chết như vậy sao?

Đột nhiên chết, còn thành ma, chuyện này thích hợp ư?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.