Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Chương 1551: Bản quân nói chuyện, từ khi nào cho nàng chen vào vậy? (1)



Ánh mắt Ma quân phức tạp nhìn Dịch Xuân Thu một cái, vừa lên tiếng đã chất vấn: “Muộn như vậy rồi sao ngươi còn ở đây? Ngươi chưa nhận được thánh chỉ sao?”

Dịch Xuân Thu bình thản nói, “Nhận được rồi, Quân thượng. Thần sẽ đi ngay.”

Y không muốn ngoan cố lấy đá chọi đá với Ma quân, lần này cũng chỉ là vì muốn nói với Đậu Đậu một tiếng, tạm thời y không thể chăm sóc cho cô. Hơn nữa đối với quyết định ngày hôm nay của Ma quân, y đã sớm dự liệu được trước rồi.

Vậy nên y không hề ngạc nhiên, chỉ cảm thấy việc như cùng chung một vợ với Ma quân cũng phải được sự đồng ý của Ma quân đúng không?

Nhiễu Lan Đằng chín lá, thành là thiên mệnh ma chủ, bại là Lô đỉnh thịnh thế. Cô đấu với Ma quân, nếu thắng thì sẽ là chủ nhân có một không hai của Ma giới, nếu thua rồi cũng không sao, cùng lắm là bị nhốt lại hậu cung của Ma quân làm một Ma hậu mà thôi.

Việc y cần làm là phụ tá giúp đỡ cô đấu với Ma quân, còn về việc sau này Ma quân có thần phục cô không, có thề rằng sẽ trung thành với cô không, còn cô có chấp nhận mong ước của Ma quân mà giữ mạng cho ông ta không…

đều không phải là việc mà y nên lo.

Dịch Xuân Thu nắm rất rõ định hướng của mình, thản nhiên tiếp nhận cơn thịnh nộ của Ma quân, kính cẩn nghe theo lui xuống.

Lần này Ma quân còn tức giận hơn nữa. Ông ta tức tốc đến đây để chất vấn Dịch Xuân Thu, kết quả người ta thì hay rồi, nhận sai còn nhận một cách vui vẻ sảng khoái, bình thản làm theo lời ông ta, rồi cứ thế mà bỏ đi thật.

Ma quân trầm mặc, nhìn thấy Đậu Đậu dùng ánh mắt long lanh nước nhìn mình, trong lòng có chút phức tạp. Nhưng dù phức tạp cũng phải nói, bởi vì mục đích của lần hành động này chính là cắt đứt liên hệ giữa cô và Dịch Xuân Thu.

Nghĩ đến đây, ông ta khẽ hắng giọng, “Phi Nhi…”

“Quân thượng! Quân thượng, muộn như vậy rồi, Vu Sư đại nhân xuất hiện ở đây đúng là không tốt đối với danh tiếng của muội muội, nếu y đã đi rồi, chi bằng…”

“Bản quân nói chuyện, từ khi nào nàng được chen miệng vào thế?”

Ma quân lạnh lùng nhìn Mạch Quỳnh Lâm một cái, câu nói còn chưa kịp nói hết của Mạch Quỳnh Lâm bị chẹn đứng lại, ngay lập tức dùng ánh mắt ủ rũ như hoa nhài sau mưa nhìn Ma quân, “Quân thượng, Quỳnh Lâm đã sai gì sao?”

“Không, nàng không sai, là bản quân sai.”

Ma quân nói như vậy, Đậu Đậu đột nhiên có một dự cảm không lành.

Quả nhiên, Ma quân nhìn cô một cái, câu tiếp theo chính là…

“Mạch Phi mới là Nhiễu Lan Đằng chín lá thực sự, vậy nên những điều trước đây ta từng hứa với nàng đều không tính nữa.”

Mạch Quỳnh Lâm trừng mắt ngạc nhiên, nước mắt bất giác không kìm chế nổi mà lã chã rơi, “Quân thượng?”

Sao có thể?

Sao có thể như thế được?

Rõ ràng chính cô ta mới là Nhiễu Lan Đằng chín lá!

Cô ta yêu ông ta bao nhiêu năm nay, chẳng qua là muốn làm người vợ danh nghĩa chính đáng của ông ta, nhưng kết cục thì sao?

Kết cục ông ta lại nói với cô ta, Mạch Phi mới là Nhiễu Lan Đằng chín lá!

Tuy rằng kết quả này cô ta đã ngầm đoán ra được chút ít, nhưng… sao ông ta có thể chấp nhận một ma nữ đã từng sinh con chứ?

Mạch Quỳnh Lâm cố nhẫn nhịn nhưng không tài nào nhịn nổi, cuối cùng vẫn cuồng loạn hỏi thành câu.

Ma quân chau mày nói, “Thứ bản quân cần trước giờ đều là Nhiễu Lan Đằng, thế nên…”

Ông ta sẽ làm cho Mạch Phi làm lại bản thân.

Nhưng câu nói này ông ta sẽ không nói ra, bởi vì ông ta tham lam, muốn cô phải cam tâm tình nguyện làm như vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.