Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Chương 1609: Quân thượng, không xong rồi! (1)



Hống hách như thế, kiêu căng như thế đấy. Vì Yêu Nghiệt chắc chắn ông lão đó không thể sử dụng hốc cây thời gian một lần nữa.

Người đó là Thượng Cổ Đại Thần đã làm sao? Thượng Cổ Đại Thần cũng không thể hết lần này tới lần khác sử dụng hốc cây thời gian được.

Việc đó sẽ tiêu hao gấp bội gấp bội công lực, mà Hoa Tú Khu không chắc đã xứng đáng để ông ta làm vậy.

Cái gọi là chỉ cần còn mạng sống không lo không có tương lai, ông ta nhất định sẽ giữ thực lực của mình ở tình trạng không chịu tổn hại nghiêm trọng trước, tiếp sau đó mới giữ Hoa Tú Khu. Nếu không thì gốc rễ hàng triệu năm của Ma tộc sẽ bị hủy trong chốc lát.

Khụ, nói thế nào nhỉ, trên đây là những gì Yêu Nghiệt chắc chắn, dịch lại nghĩa là… Lão điên đó là Thượng Cổ Đại Thần, lợi hại, rất lợi hại, đặc biệt lợi hại, không chừng còn lợi hại hơn cả Yêu Nghiệt nhiều!

Tuy là không biết nguyên nhân gì mà ẩn thế, nhưng ông ta phải đảm bảo được sự phồn vinh hưng thịnh của tộc Hoa Tú, ông ta buộc phải đảm bảo rằng thực lực của ông ta phải trên tất cả các thần tộc.

Nếu ông ta đổ rồi, dựa vào cái gì để giữ tộc Hoa Tú đây?

Thật ra phỏng đoán của Yêu Nghiệt là đúng.

Lão già điên sử dụng năng lượng để tới khuyên bảo Hoa Tú Khu chứ không phải sử dụng hốc cây thời gian lần nữa, hành động này đã chứng minh đầy đủ cho điểm này.

Ông ta chỉ muốn tổn thất ở trong giới hạn để khuyên bảo Hoa Tú Khu, chứ không muốn dùng quá nhiều năng lượng để cứu vớt Hoa Tú Khu.

Ông ta không cam tâm để tộc Hoa Tú suy tàn như vậy, nhưng cứ cho là tộc Hoa Tú suy tàn rồi, có ông ta thì sớm muộn cũng sẽ khôi phục như xưa. Ông ta hoàn toàn có thể đào tạo ra Hoa Tú Khu thứ hai, thứ ba, thứ tư!

Chỉ là ông ta không cam tâm Hoa Tú Khu này lại thua như vậy.

Vậy nên ông ta tới để nhắc nhở một chút, nếu Hoa Tú Khu có thể hiểu ra thì không còn gì bằng nữa, còn nếu không hiểu ra, ông ta cũng không còn cách nào khác.

Chung quy ông ta đã sử dụng hốc cây thời gian cho Ma quân một cơ hội tỉnh ngộ rồi.

Đáng tiếc, Ma quân không nắm lấy.

Ma của tộc Hoa Tú chính là như vậy, trời sinh lạnh lùng, hám lợi đen lòng. Muốn bọn họ thật lòng còn khó hơn là lấy mạng bọn họ.

Hoa Tú Khu hoàn toàn di truyền điểm này, phòng bị nghiêm ngặt, cẩn thận dè dặt, ngược lại lại mất đi khí phách của đại trượng phu.

Vậy nên lão già điên mới tới chỉ điểm cho Hoa Tú Khu một bận rồi đi, nói thì nói rất nhiều, nhưng trên thực tế không ôm hi vọng gì đối với Ma quân… Ông ta chuẩn bị ôm một đứa trẻ đích thân dạy bảo, lần này không gọi là Hoa Tú Khu, gọi là Hoa Tú Doanh.

Thế là Yêu Nghiệt liền dựa vào chút tin tức này phân tích ra được đại khái, hống hách mà kêu căng tuyên bố, cho dù Hoa Tú Khu có thể giữ được ngôi vị Ma quân cũng đã sao?

Giữ được cũng chỉ là ngôi vị Ma quân, còn hắn, đã cướp ngôi vị Ngọc đế rồi.

Chỉ cần một câu nói của hắn, để Ma tộc thực hiện chế độ Quân thượng lập hiến thì đều có thể có được sự ủng hộ cao nhất của năm giới khác.

Nước dân chủ cộng hòa cũng được, dù sao tất cả những hành vi chế độ làm yếu đi năng lực của Ma tộc là được. Dĩ nhiên Ma quân hiểu ý của Yêu Nghiệt, vậy nên ông ta vô cùng vô cùng tức giận, giận tới mức khóe miệng giật giật.

Thế nhưng còn có chuyện làm ông ta tức giận hơn nữa.

Đó là chuyện của Mạch Quỳnh Lâm.

Bên này ông ta đang tức giận chuẩn bị đánh nhau với Yêu Nghiệt thì một hộ vệ từ cổng vào cấm địa vội vàng chạy tới.

“Quân thượng quân thượng, không xong rồi! Mạch gia đại tiểu thư thành ma rồi!”

“Quỳnh Lâm thành ma rồi? Nhanh vậy sao? Mấy lá?”

Tới nay Ma quân vẫn có chút kỳ vọng vào Mạch Quỳnh Lâm, hi vọng lớn này đã ở trong lòng mấy nghìn năm, nhất thời một lúc không thể buông bỏ được.

Thế nhưng kỳ vọng càng cao thất vọng càng lớn, nhìn thấy hộ vệ run run đưa tám ngón tay, lúc này Ma quân liền tức giận gầm lên, “Tám lá?!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.