Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Chương 1613: Cái thứ này giống khối rubic quá! (1)



Đậu Đậu rất cẩn thận rất cẩn thận cúi đầu, đập vào mắt là một ô vuông chín ô dưới chân.

Không biết có phải là cô giẫm phải bộ phận gì không mà cái cục vuông này từ từ dâng lên, cho tới khi gáy cô sắp đập vào tảng đá trên đỉnh đầu rồi, lúc này nó mới khậc khậc dừng lại.

Bên dưới hai đứa trẻ hơi sững sờ, thấy Viên Viên muốn động đậy, Biển Biển lập tức kéo cô bé, “Đừng qua đó! Xem tình hình trước đã rồi nói!”

Vì chiều cao nên hai đứa trẻ không nhìn thấy được tình hình bên trên.

Đậu Đậu ổn định tinh thần, cẩn thẩn quan sát tình hình dưới chân mình.

Trong ô vuông số có chín cái đĩa tròn nhỏ không giống nhau nhưng dường như có thể di chuyển, bên trên đĩa tròn có lần lượt từ một chấm hai chấm ba chấm cho tới chín chấm.

Đậu Đậu đơ ra một lúc, cô nghĩ ra trước kia khi còn ở núi Đạo Vương, cô đã từng nhìn thấy một tin trên Weibo.

Nói là giáo trình của học sinh tiểu học hiện đại gần đây càng lúc càng khó, năm hai tiểu học đã phải điền ô vuông số rồi. Ngang dọc rồi xiên, tổng chín chữ số đều phải giống nhau.

Cái này… không phải chính là cái đấy chứ?

Cô còn chưa học tiểu học bao giờ mà!

Khụ, có điều cũng không phải rất khó phải không, không phải chỉ là ngang dọc xiên tổng đều phải giống thôi sao, vậy thì số năm buộc phải ở giữa rồi.

Nghĩ tới đây, Đậu Đậu bước một bước, cúi người lấy đĩa tròn nhỏ năm chấm đặt ở giữa, sau đó bắt đầu sầu não với ô vuông số.

Biển Biển bên dưới thấy hình như cô không có vẻ gì nguy hiểm, hơi ho hai tiếng, nói, “Mẹ, bên trên đó là gì vậy?”

“Ô vuông số, mẹ đoán là tổng của hàng ngang dọc chéo đều phải giống nhau.”

“Mẹ đoán?”

Khóe miệng Biển Biển giật giật, sau đó thở dài dặn dò Viên Viên nhất định không được động đậy, ngay sau đó nhảy bật lên, đứng ở giữa không trung nhìn bên dưới chân Đậu Đậu.

Chỉ nhìn chưa đầy hai cái, lập tức đã đưa ra đáp án, “Con đọc mẹ di chuyển, năm ở giữa, bốn và hai ở vai, tám và sáu ở chân, trên chín dưới một, trái ba phải bảy.”

“Hả? Nhanh như vậy sao? Thật hay giả vậy?”

“Dĩ nhiên là thật! Mau di chuyển đi, bộ phận này không đơn giản như vậy! Nói không chừng muộn rồi sẽ rơi xuống dưới đó!”

Vốn dĩ Biển Biển chỉ là thuận miệng nói như vậy, không ngờ vừa nói xong, cái trụ lớn dưới chân Đậu Đậu thật sự đã rơi xuống.

Tuy tốc độ không phải rất nhanh, nhưng cũng đủ để Đậu Đậu sững sờ.

Thế là cô vội vàng di chuyển, “Bốn và hai ở vai, tám và sáu ở chân, trên trên trên, trên là gì ấy nhỉ?”

“Trên chín dưới một trái ba phải bảy!”

Biển Biển hận sắt không thể luyện thành thép, mắt nhìn Đậu Đậu di chuyển chín và một, nhanh tay nhanh mắt giúp cô di chuyển ba và bảy.

Thế là cột đá dừng lại, Đậu Đậu cẩn thận nhảy xuống, chỉ nghe thấy ô vuông số lạch cạch một tiếng, ô vuông ở giữa liền từ từ dâng lên.

Sau khi dâng lên, bề mặt bằng đá nứt vỡ ra, lộ ra một khối hộp chạm rỗng tám mặt lung linh. Lúc ẩn lúc hiện, dường như còn có một chiếc chìa khóa.

Đậu Đậu đưa tay ra lấy khối hộp, vừa ấn hai cái đã không thể nhẫn nại được, có điều đây không phải cô ngốc, mà thật sự… cái thứ này quá giống rubic!

Rubic thì cô có thể chơi, nhưng rubic nó phân rõ mặt, màu sắc chín mặt rất rõ ràng, có được công thức khôi phục nguyên dạng rất dễ dàng.

Nhưng cái này, chín mặt của nó có màu sắc hoàn toàn giống nhau!

Khụ, hình vẽ không giống nhau.

Nhưng hình vẽ đó hoàn toàn là chạm rỗng, nhất thời cô thật sự không thể phân biệt được cái nào với cái nào…

Thế là tập thể ba mẹ con im lặng, một hồi lâu, Đậu Đậu lại bắt đầu ấn.

Vừa ấn được hai cái liền bị Biển Biển lấy, “Để con thử xem.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.