Đại Vu Sư còn có thể nói gì, Đại Vu Sư còn có thể nói thế nào?
Ma tinh đều là nam, Mạch Quỳnh Lâm chắc chắn không phải. Vậy nên y chỉ có thể gượng cười ha ha mấy tiếng, tỏ ý, “Quân thượng, không phải là Mạch đại tiểu thư, thần bói ra rồi, tên ma khắc tinh của tiểu hoàng tử, trên người có một vết bớt!”
“Vết bớt?” Ma quân quay sang nhìn Đại Vu Sư, “Vết bớt thế nào?”
Đại Vu Sư chắc chắn không thể nói là vết bớt hình trái tim được. Bởi vì ở đây vừa có Mạch Quỳnh Lâm lại có Hoa Thanh, cái bớt của Mạch Truy, Mạch Quỳnh Lâm nhất định biết rõ. Cái của Hoa gia, chưa biết chừng Hoa Thanh cũng biết ấy chứ.
Vậy nên đối với câu hỏi của Ma quân, Đại Vu Sư ngay lập tức lắc đầu, “Không rõ. Có điều nếu thần nhìn thấy, nhất định có thể nhận ra.”
“Được! Nếu đã thế, vậy thì lục soát tất cả ma trong Ma cung này!”
Hoa Thanh vượt quá chức phận nói như vậy, Ma quân đã nhíu mày lại, có điều ông ta cũng không nói gì. Dù sao, trong thời gian này, ở trong mắt đám ma hóng hớt ăn dưa thì Hoa Thanh vẫn là phi tử được ông ta yêu thương nhất.
Phi tử mà ông ta yêu thướng nhất đã nói như vậy rồi, ông ta có thể không đồng ý sao?
Thế là một cách thần kì, Đại Vu Sư đã ở lại Ma cung, mỗi ngày đều kiểm tra từng người từng người một. Kiểm tra cả mấy ngày, khắp nơi trên dưới Ma cung, đến cả người tám mươi tuổi, rồi cả đứa trẻ ba tuổi, cũng đều phải cho Đại Vu Sư nhìn một cái.
Không có, không có gì cả!
Tình hình bên phía Đậu Đậu cũng không kém, Yêu Nghiệt giúp cô tìm cả mấy ngày, đám nam sủng trong Thánh nữ các đều đã xem qua một lượt nhưng đều không tìm thấy.
Thế là việc tìm kiếm Ma tinh đã rơi vào tình thế bế tắc, nhất thời, cả Đậu Đậu và Đại Vu Sư đều có chút sốt ruột.
Tất nhiên, Đậu Đậu tuyệt đối sẽ không sốt ruột bằng Đại Vu Sư, bởi vì nhờ phúc của Yêu Nghiệt, một thanh niên có chí làm ruộng từ vùng biên giới đã đến Mạch gia, dù sao cô cũng coi như đã tìm được một cái nữa rồi.
Thế nhưng Đại Vu Sư lại không giống vậy, không nói đến việc tìm được hay không, chỉ riêng bên phía Ma quân, y đã không còn cách nào để bàn giao nữa rồi.
Y có thể nói gì?
Y có thể nói Quân thượng à thực ra thần chỉ nói dối người thôi sao?
Y không muốn sống nữa chắc?
Vậy nên, Đại Vu Sư rất xoắn xuýt, sau đó y liền nhớ ra hai người đàn ông cho đến tận bây giờ y vẫn còn chưa kiểm tra.
Người đầu tiên là Ma quân, người thứ hai là đứa con trai ưu tú nhất của Ma quân - Hoa Tú Chiêu Nhiên!
Ma quân tất nhiên không thể nào là Ma tinh được, chẳng lẽ là... Hoa Tú Chiêu Nhiên?
Nghĩ đến đây, Đại Vu Sư lập tức sai sứ giả truyền lệnh giúp y kiểm chứng đi hỏi Hiền Phi.
Năm đó Hiền Phi cũng là một trong những phi tử được Hoa Tú Khu yêu thương nhất. Nhưng không so sánh được với Hoa Thanh nghìn năm như một ngày không hề thay đổi, từ khi bà ta sinh ra Hoa Tú Chiêu Nhiên thì đã già, nhan sắc phai tàn.
Nhưng việc đó không hề ảnh hưởng đến tác phong cao quý kiêu ngạo của bản thân bà ta, bởi vì dù bà ta không được yêu thương như Hoa Thanh nữa nhưng bà ta có chỗ dựa, chính là con trai bà ta.
Bà ta chẳng qua chỉ là không so đo với Hoa Thanh, đoán Hoa Thanh có huyết thống của Hoa gia nên dù có chết cũng sẽ không thể sinh ra một đứa con làm nên trò trống gì.
Nhưng bây giờ lại khác, ả tiện nhân Hoa Thanh đó đã sinh một đứa con trai là Nhiễu Lan Đằng hai lá, nói gì mà bị khắc, lại còn dám kiểm tra cả con trai bà ta?