Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Chương 1657: Ngươi nói trên người bích diểu có cái bớt hình trái tim à? (1)



“Cùng người vào cung?” Đậu Đậu nghe thấy thế bật cười, “Cùng người vào cung làm gì?”

Đậu Đậu cười khiến sắc mặt Ma quân khó coi, nhưng ông ta cũng không nói thẳng với cô là cô theo ông ta vào cung làm Ma hậu.

Đã bị cự tuyệt một lần, đương nhiên ông ta biết cô không đồng ý.

Ông ta không muốn miễn cưỡng cô nhưng cũng không muốn trả lời câu hỏi này của cô, bởi vì như vậy khiến cho ông ta cảm thấy ông ta giống như tên ngốc.

Nhưng ông ta không thể nào bỏ qua cho cô, vì vậy ông ta nói, “Bản quân ra lệnh cho nàng theo bản quân vào cung.”

“Vậy nếu thần nữ nói không thì sao?”

“Nàng cảm thấy nàng có quyền nói không à?”

Trong mắt Ma quân lóe lên tia lạnh, không phải nhìn Đậu Đậu mà là nhìn hai đứa bé.

Đậu Đậu híp mắt, bế hai đứa bé lên, “Thần nữ đi theo người.”

“Ha ha ha, như vậy mới ngoan...”

Ma quân nói rồi giơ tay lên xoa đầu Đậu Đậu, trong mắt Đậu Đậu lóe lên sự chán ghét, cô nghiêng đầu tránh đi.

Tránh đi rồi cô liền hối hận, bởi vì… Cô nên cắn ông ta một cái, cắn đến rách ra chảy máu.

Như vậy há chẳng phải là cô sẽ có cơ hội trực tiếp hút lấy sức mạnh trên người Ma quân ư?

Nghĩ như vậy không được rồi, càng nghĩ càng hối hận. Sao cô lại không cắn ông ta chứ? Cô nên cắn ông ta một cái!

Mạch Lăng ở bên cạnh nhìn mà sắp điên rồi, anh ta vội vàng dùng đầu ngón tay chọc vào vai Đậu Đậu, nói, “Đừng ngẩn ra nữa! Mau cám ơn Quân thượng đi!”

Còn ngẩn ra như vậy nữa sẽ lộ tẩy mất.

Cô nhìn chằm chằm tay Ma quân giống như nhìn chân giò kho tương chỉ muốn lập tức nhào tới, cho dù ai nhìn cũng cảm thấy có gì mờ ám.

Mạch Lăng nghĩ như vậy vẫn không đúng lắm, ít nhất Yêu Nghiệt nhìn không cảm thấy có gì mờ ám cả, hắn chỉ cảm thấy rất đáng ghét. Bệnh ưa sạch sẽ nhiều năm chưa từng bùng nổ của hắn vào giờ khắc này đã nổ tung. Hắn cảm thấy hắn cần phải suy xét việc lấy máu trên người Ma quân sau đó sát trùng khử độc cho vào trong ly rượu chân cao rồi bưng cho vợ.

Trực tiếp cắn cái gì, trong lòng hắn rốt cuộc vẫn có sự chán ghét...

Có điều không đợi Yêu Nghiệt chán ghét, Đậu Đậu đã biết điều cám ơn, chỉ có điều cô đã ở Thánh nữ các bảy tám ngày rồi, không tìm được ma tinh đó thật sự là không cam lòng.

Vì vậy cô nói, “Quân thượng đến như vậy là chắc chắn thần nữ sẽ đi à? Thần nữ không phải Mạch Quỳnh Lâm, thần nữ cũng không định ngoan ngoãn phục tùng Quân thượng. Cho nên nếu Quân thượng muốn đón thần nữ vào cung, thần nữ muốn kiệu lớn tám người khiêng, hồng trang mười dặm*.”

(*) Một tập tục cưới hỏi của Trung Quốc xưa, khi kết hôn cần trang trí xung quanh bằng các tấm vải đỏ.

Ma quân nghe thấy vừa mừng vừa ngạc nhiên, “Nàng đồng ý rồi?”

“Quân thượng không cho thần nữ cơ hội cự tuyệt đúng không?”

“Được! Bản quân sẽ cho nàng kiệu lớn tám người khiêng, hồng trang mười dặm! Tất cả đều theo chế độ của Ma hậu mà làm! Nàng thấy thế nào?”

Đậu Đậu thuận miệng đáp, “Được, bốn năm ngày, Quân thượng có thể chuẩn bị xong hết chứ?”

“Có thể!”

“Vậy thần nữ ở Thánh nữ các đợi tin tức tốt của Quân thượng.”

Đậu Đậu nói rồi cúi người, “Cung tiễn Quân thượng.”

Sau đó Ma quân rời đi, ông ta tin Đậu Đậu, cảm thấy cô nhả ra là có thể đưa cô vào Ma cung.

Nhưng Đậu Đậu không định gả cho ông ta, thấy ông ta đi rồi cô lập tức hỏi Mạch Lăng, “Bên chỗ Đại Vu Sư có tin tức gì chưa? Bây giờ vẫn thiếu hai ma tinh nữa!”

Mạch Lăng, “... Có lẽ Đại Vu Sư đã xuất cung rồi, lát nữa anh sẽ đi hỏi xem.”

“Anh nhanh lên chút! Em không muốn dùng quả dưa chuột già mọi người đã dùng qua rồi đâu!”

“Phụt.”

Mạch Lăng suýt nữa sặc máu mà chết, anh ta ho kịch liệt mấy tiếng, liếc thấy sắc mặt không mặn không nhạt của Đậu Đậu, lập tức cũng không nói được gì nữa.

Anh ta còn có thể nói gì?

Cô nói đúng!

Cái thứ đó của Ma quân không phải là quả dưa chuột già à?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.