Hiền phi kinh ngạc, lúc này mới bừng tỉnh phát hiện bà ta ngồi ở bên cạnh con trai lâu như vậy mà không phát hiện ra trên người con trai mình đã gần như không còn công lực nữa rồi.
“Con yêu phụ này, ta liều mạng với ngươi!”
Hiền phi đứng lên bổ nhào về phía Đậu Đậu, dựa vào căn cơ của Nhiễu Lan Đằng sáu lá cũng có không ít công lực.
Đậu Đậu ứng phó với bà ta một lúc sinh lòng phiền muộn, vì vậy giơ tay lên điểm huyệt trên người Hiền phi, dừng lại nhìn chằm chằm Hiền phi pha trò, “Quân thượng băng hà ngươi cũng không nhớ ra phải liều mạng, bây giờ con trai ngươi chỉ là mất đi một thân công lực ngươi lại nhớ ra liều mạng với ta à?”
“Ngươi…”
“Ngươi cái gì mà ngươi? Ta nói sai ư? Hiền phi à Hiền phi, thật ra...
ngươi đã sớm mong Quân thượng băng hà rồi đúng không?”
Hiền phi bị khí thế trên người Đậu Đậu ép cho run rẩy, có mấy phần chột dạ mà thanh minh, “Yêu phụ! Đừng có nói linh tinh! Các ngươi còn không nhanh lên, các ngươi…”
Hiền phi nói được một nửa, ý thức được thị vệ trong Ma cung đã hoàn toàn không phải là đối thủ của Đậu Đậu, vì vậy chuyển giọng, lập tức đứng về phía Thục phi, “Mau đi gọi Đại Vu Sư! Nhanh lên!”
Đậu Đậu nghe vậy liền cười, “Đại Vu Sư? Đại Vu Sư tới rồi con trai ngươi sẽ trong sạch được sao? Con trai ngươi trong sạch rồi, ngươi sẽ trong sạch hả? Hiền phi à, chủ đề vừa rồi của chúng ta vẫn chưa nói xong đâu...
Chỉ cần Quân thượng băng hà, người thuận theo nước chảy mây trôi thừa kế không phải là Hoa Tú Chiêu Nhiên con trai ngươi sao?”
“Ngươi nói linh tinh!”
“Ta có nói linh tinh hay không trong lòng ngươi rất rõ ràng.
Không chỉ là ngươi, trong lòng mọi người cũng đều rõ.
Nếu không, sao kiếm trên lưng Quân thượng lại là thanh kiếm trong tay con trai ngươi?”
Lúc Đậu Đậu nói lời này, thật ra đã ý thức được người giết Ma quân không thể nào là Hoa Tú Chiêu Nhiên rồi.
Hắn ta vẫn chưa ngu như vậy, tự tay giết Ma quân, đẩy mình rơi vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan.
Nhưng bây giờ tên đã lên dây không thể không bắn, cô cũng chỉ có thể uất ức vị ma tinh này một lúc thôi.
Đến khi cô đăng vị Ma quân rồi, sẽ bồi thường trên những phương diện khác cho hắn ta là được rồi.
Vì vậy… Người ra tay là Tôn thần giúp cô kia? Cô chưa từng nghĩ hắn cũng có thủ đoạn có bản lĩnh như vậy.
Đậu Đậu đang trong dòng suy nghĩ, Thục phi bắt lấy điểm chính trong lời của Đậu Đậu, “Cô nói, ngược lại cũng có mấy phần đạo lý...”
Ma quân chết rồi, kế sách một mũi tên trúng hai con nhạn của cô ta đã thất bại, chuyện đã đến nước này, giữa Mạch Phi và Hoa Tú Chiêu Nhiên cô ta nhất định phải dựa vào một phe.
Dù sao ở trong Ma cung này, Ma quân mà chết, cho dù Mạch Phi và Hoa Tú Chiêu Nhiên cùng ngã xuống, người kế vị cũng sẽ không đến lượt con trai mới hai lá của cô ta.
Hơn nữa, không biết tại sao Mạch Phi lại giống như hấp thu công lực của Hoa Tú Chiêu Nhiên, nhìn cô lợi hại hơn so với bất cứ ma nào ngoài Ma quân mà cô ta đã từng gặp! Cho nên Thục phi cân nhắc thiệt hơn, quyết đoán kịp thời hùa theo lời Đậu Đậu.
Đậu Đậu không có thiện cảm gì với cô ta, chỉ có điều trong đám nữ nhân của Ma quân ở đây, có người có thể phụ họa theo cô, cô vẫn rất vui vẻ.
Thấy Thục phi phản bội nghiêng về phía Đậu Đậu, Hiền phi cuồng loạn gào lên, “Yêu phụ! Cái con yêu phụ này! Ngươi, ngươi… nhất định là ngươi cấu kết với người ngoài sát hại Ma quân rồi giá họa cho con trai ta! Quân thượng áo mũ chỉnh tề, ngươi lại là bộ dạng như vậy! Ngươi dám nói ngươi không phản bội Quân thượng à?”
“Bộ dạng ta như vậy?”
Đậu Đậu nhất thời nghe không hiểu, sau đó cúi đầu nhìn một cái, lập tức đần mặt ra.
Có ai có thể nói cho cô cô biết, đây rốt cuộc là chuyện gì không?