Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Chương 1700: Gả! (2)



Chẳng lẽ, thật sự phải gả như vậy à? Đại Vu Sư nhìn hiểu ý trong mắt Đậu Đậu, cụp mắt xuống, rất lâu mới tiến lên một bước, “Thần cho là, hai tộc thông hôn thật sự là một việc may, nhưng chế độ một vợ một chồng này đối với Quân vương mà nói không khỏi vẫn có chút hà khắc.”

Đậu Đậu, “...”

Không phải cô bảo y nói cái này! Cô là muốn bảo y đưa ra chủ ý không gả! Vốn dĩ tưởng rằng đại lễ lên ngôi của vị trên trời kia ít nhất cũng phải một ngày, đợi hắn trở lại, một năm này thì thế nào cô cũng có thể tìm được một người thuận mắt trước.

Đại Vu Sư thì hay rồi, không giúp cô từ chối cuộc hôn nhân này thì thôi đi, còn muốn tìm ma khác cho cô.

Không nói nhiều nữa, cô vẫn cứ gả cho vị trên trời kia đi! Mặc dù cô cũng đã từng cảm thấy tam phu tứ thị rất tốt, nhưng cô đã có con rồi.

Thân là một người mẹ, tam phu tứ thị gì đó, cô vẫn rất có chướng ngại tâm lý.

Vì vậy Đậu Đậu phiền não khoát tay, “Được rồi được rồi được rồi, ngươi lui xuống đi.

Ta nói chuyện với sư thái.”

Đại Vu Sư, “...”

Sau đó y liền lui xuống.

Tiếp theo Đậu Đậu hắng giọng nói, “Vừa rồi lời Đại Vu Sư nói, sư thái đều nghe thấy rồi chứ?”

Bạch Chỉ gật đầu, “Nghe thấy rồi.”

“Ta cảm thấy Đại Vu Sư nói đúng, một vợ một chồng, đối với Quân chủ mà nói, khó tránh vẫn có chút hà khắc…”

Đậu Đậu kéo dài giọng, thấy vẻ mặt Đại Vu Sư kinh ngạc, liền yếu ớt chuyển lời, “Vì thế, vị kia định ra quy tắc như thế thì bản thân hắn có thể tuân thủ không?”

“Đương nhiên rồi!”

Bạch Chỉ không cần nghĩ ngợi đáp lời, “Nếu như ngài ấy không tuân theo được, trên thế giới này sẽ không còn người đàn ông nào tuân theo được cả.”

“Ồ? Sư thái chắc chắn như vậy à?”

“Chuyện khác lão thân không thể chắc chắn, nhưng riêng chuyện này, lão thân có thể lấy tính mạng ra bảo đảm!”

Một người đàn ông vì yêu mà chờ đợi nghìn năm, ngay cả long cốt cũng có thể rút ra, nếu như thật sự không tuân theo được thì đã sớm không tuân theo rồi.

Đậu Đậu thấy vẻ mặt sư thái Bạch Chỉ nghiêm túc, trong lòng không khỏi có chút kinh ngạc.

Cô hiểu sư thái Bạch Chỉ, mặc dù xảo trá một chút nhưng sẽ không tùy tiện bảo đảm cái gì với người khác.

Cho nên, vị trên trời kia thật sự tốt như vậy à? Cũng được, dù sao đá nhân duyên kia ném không vỡ xé không rách, cô gả thì đã làm sao? Một con ma không có tình, gả cho ai thì không phải là gả? Vả lại, vị trên trời kia cô nhìn còn rất thuận mắt.

Vì vậy Đậu Đậu vui vẻ gật đầu, “Được rồi, vậy...

bản quân sẽ gả.”

Sư thái Bạch Chỉ thở phào, “Chúc mừng đại hôn của Ma quân.”

“Đừng, người đừng vội chúc mừng, con… con vẫn có một thắc mắc.”

“...

Thắc mắc gì?”

“Vậy nếu như con gả cho hắn, chẳng phải là phải sống ở trên trời với hắn à? Vậy con làm Ma quân còn có ý nghĩa gì nữa?”

“Vị kia đương nhiên sẽ không bắt người cả ngày ở trên trời.

Điều lệ trước kia cũng nói rồi, chúng sinh sáu giới, chỉ cần có bản lĩnh đều có thể tự do ra vào năm giới còn lại.

Vị kia nói chỉ cần người gả cho ngài ấy, muốn làm gì thì làm, cho dù là gây ra chuyện gì, ngài ấy cũng đều chịu trách nhiệm.

Vả lại, làm Ma quân một tháng rồi, thật sự rất có ý nghĩa sao?”

Sư thái Bạch Chỉ vừa nói như vậy, Đậu Đậu lập tức ngẩn ra.

Không có ý nghĩa, thật sự không có ý nghĩa! Còn không có ý nghĩa bằng ở nhân giới bắt yêu! Cho nên, không nói gì nữa, “Gả!”

“Được, vậy thì mời Đại Vu Sư chọn thần tử dự lễ, mời Ma quân thay áo cưới lên thiên kiệu.

Tôn thượng đã chờ đợi lâu rồi.”

Thế là vô cùng kì diệu, Đậu Đậu lại mặc áo cưới một lần nữa.

Nhưng áo cưới lần này dệt bằng tơ tằm trên trời nhả ra, nghệ thuật khâu vá phức tạp, hoa mỹ dị thường, dưới ánh mặt trời, đá quý màu đỏ khúc xạ chói mắt.

Giống như đặc biệt làm cho cô, vừa đến không thể vừa hơn được nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.