Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Chương 1704: Ăn kẹo mút rồi, khoảng thời gian này không được gọi ba! (2)



Yêu Nghiệt nói như vậy, còn chưa đợi Đậu Đậu nghi ngờ đã nắm lấy tay cô bước về phía trước, “Hôm nay bái thiên địa thì em và anh đời đời kiếp kiếp là vợ chồng.”

Đậu Đậu, “...

Ồ.”

Đời đời kiếp kiếp, phải dài như vậy ư? Chỉ vì liên hôn? “Ba… Ưm!”

Viên Viên nhìn thấy Yêu Nghiệt, mới vừa vui vẻ định gọi ba thì đã bị Biển Biển nhanh tay nhanh mắt che miệng lại.

Mặc dù các tiên gia ở đây gần như đều biết bọn chúng là con của cha nhát gan, nhưng mẹ ngốc của bọn chúng không biết.

Trước khi cha bọn chúng mở miệng thừa nhận, bọn chúng yên ổn làm trẻ con hóng chuyện là được rồi.

Viên Viên chớp chớp mắt, không vui trừng Biển Biển một cái, Biển Biển có chút không biết làm sao, giơ tay lên mò một cái kẹo mút bảy màu trong cái nhẫn vàng lớn trên cổ ra, thành công chặn miệng con nhóc này lại.

Sau đó nó âm thầm dùng tiếng yêu dặn dò, ăn kẹo mút rồi, khoảng thời gian này không được gọi ba nữa! Viên Viên cau mày do dự một chút, nhìn thấy Yêu Nghiệt chỉ lo dắt Đậu Đậu đi về phía trước lại nhìn cái kẹo trong tay, quyết đoán mở miệng mặc cả, “Năm cái!”

“Một cái!”

“Hừ, ba…”

“Năm cái! Năm cái thì năm cái!”

Biển Biển không biết làm sao lại lấy năm cái ra, Viên Viên hài lòng thỏa mãn cất đi, sau đó vỗ vỗ cái nhẫn vàng lớn trên ngực, nói, “Yên tâm đi, em không ăn nhiều như vậy đâu, em để dành cho anh Tinh Trạch một cái!”

Biển Biển, “...

Vậy em cứ ăn hết đi.”

Cái gì cũng nghĩ đến Diệp Tinh Trạch! Sao nó lại muốn gả đi sớm như vậy hả? “Hai vị tiểu Điện hạ, đi theo đi.”

Sư thái Bạch Chỉ bất ngờ đổi giọng gọi tiểu Điện hạ, Viên Viên không cảm thấy làm sao, nhưng Biển Biển lại cau mày, xem ra cha bọn chúng ở Thiên đình vẫn rất có uy tín.

Sau đó Biển Biển dắt Viên Viên đi theo, hai đứa bé tròn xoe đi theo sau lưng hai vợ chồng mặc áo cưới đỏ thẫm.

Long hậu kéo khung cửa nhìn trộm, mặt đầy yêu thương, Long vương lại hận rèn sắt không thành thép, “Ôi chao, sao nàng lại ở đây nhìn trộm hả? Lát nữa bọn chúng sẽ qua đây làm lễ rồi! Nàng còn không mau ngồi ngay ngắn lại đi!”

Long vương nói như vậy, các tiên gia đứng trong đại điện đều rất thức thời cúi đầu xuống.

Hiếm thấy Long vương tận tình khuyên bảo như vậy, không thể nhìn nhiều, chỉ có thể nhìn trộm.

Long vương cũng nhận ra mình hơi thất thố, ông ta ho khan hai tiếng, cứng rắn kéo Long hậu ngồi lên vị trí trên cao.

Ông ta hạ thấp giọng rít qua kẽ răng, “Trước kia nàng suốt ngày nói đứa bé Cơ Yêu Nguyệt đó không hiếu thuận cũng là vì trước khi thành thân nàng quá cho nó mặt mũi, bây giờ nàng còn không mau làm bộ đi à?”

Long hậu đột nhiên nghe được chuyện đau lòng của mình, lườm ông ta một cái, mắng, “Đó còn không phải là vì chàng à?”

Nói xong suy nghĩ một chút, cảm thấy Long vương nói có lý, vì vậy bà ấy hừ lạnh một tiếng, thu vẻ mặt yêu thương lại, quả quyết bắt đầu làm bộ.

Vì vậy, Đậu Đậu đi theo Yêu Nghiệt đến bảo điện Vân Tiêu, nhìn thấy vẻ mặt cao ngạo lạnh lùng đến nỗi không thể cao ngạo lạnh lùng hơn được nữa của cha mẹ chồng tương lai.

Trong lòng Đậu Đậu lập tức có một cách nghĩ, đó chính là: Vị đang cầm tay cô này, nhất định không phải là con ruột.

Cha mẹ ruột cao ngạo lạnh lùng như vậy, không có lý nào lại sinh ra một đứa con vì liên hôn mà chôn vùi đời đời kiếp kiếp lại vẫn có thể tất tả cười đùa như vậy được...

Chẳng lẽ là đột biến gen? Đậu Đậu suy đoán rất nhiều trong lòng, Yêu Nghiệt nhìn Long vương một cái, lập tức hiểu ra cái gì đó.

Nhưng mà không sao, trên có chính sách dưới có đối sách.

Không phải muốn làm bộ sao? Không phải muốn làm ra vẻ cao ngạo lạnh lùng sao? Vậy cũng đừng trách hắn ngầm cho phép vợ tưởng bọn nhỏ không phải là con hắn.

Vì tưởng bọn nhỏ không phải là con hắn, nên đương nhiên là sẽ không yên tâm giao cho bọn họ chăm sóc đúng không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.