Sau đó tất cả các tiên đều chúc phúc một lần, cuối cùng Đậu Đậu cũng có thể trở về nghỉ ngơi rồi.
Nhưng cái nghỉ ngơi này là cùng với chồng mới cưới của cô! Nói thế nào nhỉ? Cô cảm thấy có chút thần kỳ.
Trong một tháng, cô lại gả tận hai lần! Chậc chậc, xem ra đào hoa mấy nghìn năm này của cô đều dồn hết vào trong một tháng này rồi.
Có điều, trước khi đi cô vẫn có lời muốn nói, “À…”
“Sao thế?”
Tướng mạo người kia phong nhã tuyệt thế, lúc hơi cúi người nhìn cô, trong mắt dịu dàng như một đầm nước mùa thu.
Đậu Đậu theo bản năng nuốt nước miếng một cái, “Anh thật đẹp trai.”
“Ừ.”
Đậu Đậu, “...”
Ừ! Ừ? Cô khen hắn đẹp trai, hắn lại chỉ ừ một câu? Lại nói sao cô lại khen hắn đẹp trai chứ? Cô cũng không phải là chưa từng nhìn thấy trai đẹp! Không đúng, những người cô đã từng gặp đều không đẹp bằng hắn.
Nhưng hắn cũng quá không khiêm tốn rồi đúng không? Ít nhất cũng phải đáp lễ lại khen cô cũng xinh đẹp chứ? Lần này Yêu Nghiệt bật cười, “Vợ, em thật đáng yêu.”
Đậu Đậu, “...
Ha ha.”
“Thế vừa rồi em muốn nói gì với anh?”
Đậu Đậu ngẩn ra, “Vừa rồi...
À! Đúng! Em muốn hỏi anh hai đứa trẻ ngủ ở đâu?”
“Bên điện Tân Nguyệt, mẫu hậu anh rất thích trẻ con.”
Lúc nói lời này, Yêu Nghiệt híp mắt lại, Đậu Đậu theo ánh mắt hắn nhìn qua, thấy Long hậu đang cười híp mắt đi dắt hai đứa bé.
Chuyện này làm sao được chứ? Long hậu người ta thích trẻ con là thích con ruột của vị Đế Tôn này.
Hai đứa bé đó của cô không có một chút quan hệ nào với hắn cả! Nghĩ đến đây, Đậu Đậu ba bước gộp làm hai chạy qua, không kịp vén cả khăn đội đầu, “Long hậu! Long hậu, người đợi một chút!”
Long hậu nhìn thấy là Đậu Đậu, vẻ hòa nhã trên mặt đã thu lại không ít.
Bà ấy bị Cơ Yêu Nguyệt ầm ĩ làm cho sợ rồi, sợ Đậu Đậu cũng giống Cơ Yêu Nguyệt, khiến cho bà ấy điếc tai, tâm tình không thoải mái.
Nhưng Đậu Đậu không hề thế, cô ha ha cười ngây ngô hai tiếng, nói, “Long hậu, hai… hai đứa bé này, là con của con.”
Long hậu ngẩn ra, trả lời, “Ta biết.”
“Con nói, hai đứa bé này là con của con...”
“Ta nói ta biết.”
Nói đi nói lại hai lần như vậy, Đậu Đậu có chút nóng nảy, “Hai đứa bé này là con của con! Không có quan hệ gì với con trai của người cả!”
Long hậu nghe thấy thế sắc mặt liền khó coi, “Con nói cái gì?”
Hai đứa bé này không có quan hệ gì với con trai bà ấy? Mắt bà ấy cũng không bị mù! Nhưng Đậu Đậu rất cố chấp, nhìn thấy sắc mặt Long hậu khó coi thì trong lòng cũng tìm lý do cho Long hậu.
Lúc trước bái đường cô đã tìm lý do cho Long hậu một lần rồi.
Suy cho cùng là ai nhìn thấy con trai mình lấy một người vợ mà dẫn theo con riêng thì đều không được vui lắm.
Cho nên cô hoàn toàn có thể hiểu được nguyên nhân sắc mặt Long hậu khó coi như vậy.
Đặt mình trong hoàn cảnh người khác, cô cũng không hy vọng tương lai con trai mình lấy một người vợ có con riêng.
Vì thế bây giờ nhìn thấy sắc mặt Long hậu khó coi, cô hơi khựng lại, ngượng ngùng nói, “Con biết con trai người lấy con chính là vì liên hôn hai tộc.
Người chăm sóc hai đứa bé cũng là xuất phát từ lòng tốt.
Con bảo đảm nhất định sẽ sinh thêm một đứa cháu trai ruột cho người! Cho nên...”
Long hậu biểu thị mình có chút nghe không hiểu, nhìn con trai của mình, vẫn thuận theo lời Đậu Đậu nói, “Cho nên cái gì?”
“Cho nên hai đứa bé này, cứ để cho con dẫn theo chăm sóc đi, xin người đấy!”
Đậu Đậu càng lúc càng cảm thấy có lỗi với người già, khẽ cúi người, lại bảo đảm một lần nữa, “Con bảo đảm nhất định sẽ sinh thêm một đứa cháu trai ruột cho người! Nếu như không thể, con trai của người nuôi vợ ba, vợ bốn, vợ năm gì con cũng đều nhắm một mắt mở một mắt!”