Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Chương 1743: Sao đồ đệ kia của ta vẫn còn chưa đến thăm ta thế? (1)



Đó là thứ sau khi hắn lấy lại long cốt Thái thượng Lão Quân lén đưa cho hắn, nói là những công lực kia rời khỏi thân thể quá lâu, nhất thời không thể vận dụng thoải mái được.

Uống mấy viên đan dược này sẽ không sao.

Lúc đó hắn vội vã đến Ma giới, vội vã uống mấy viên, cảm giác ổn ổn nên cũng quên luôn.

Bây giờ hắn đã sớm khỏi bệnh, mấy viên đan dược còn sót lại, vừa vặn cho Mạch Quỳnh Lâm ăn.

Mạch Quỳnh Lâm ăn đan dược rồi, chỉ chốc lát sau trên người đã hiện lên ánh sáng màu tím nhạt, đợi ánh sáng kia yếu đi, hồn phách của Mạch Quỳnh Lâm cũng hòa làm một thể với thân xác mới, đến cả trên cánh tay nhỏ cũng có thêm hai cái lá của Nhiễu Lan Đằng.

Đậu Đậu nhìn, cảm thấy kinh ngạc trong lòng, bị Yêu Nghiệt dẫn đi, cuối cùng vẫn không nhịn được hỏi, “Mạch Quỳnh Lâm là thánh nữ, theo lý mà nói, bây giờ Nhiễu Lan Đằng kia không nên hiện ra mới đúng chứ?”

Yêu Nghiệt còn chưa mở miệng, Tứ Bất Tượng đã bắt đầu cướp lời, “Tôi biết tôi biết, Xích Viêm chết rồi, Nhiễu Lan Đằng sẽ không biến mất xuất hiện biến mất xuất hiện nữa.

Người đã có Nhiễu Lan Đằng sẽ không biến mất, người không có Nhiễu Lan Đằng thì sẽ không có Nhiễu Lan Đằng.”

“Tức là Ma tộc cũng sẽ không có thánh nữ nữa?”

“Đúng! Chính là ý này.”

“Cũng tốt, Ma tộc không có thánh nữ thì sẽ không còn ma nữ mới bị coi là Lô đỉnh luyện công nữa.

Đây là chuyện tốt.”

Đậu Đậu luôn canh cánh trong lòng với chuyện thánh nữ bị coi là lô đỉnh, luôn tin tưởng chế độ một vợ một chồng của thời hiện đại.

Chỉ cần Ma tộc không có lô đỉnh thì công lực của người trong Ma tộc cũng sẽ không đột nhiên tăng mạnh, sẽ không bởi vì dựa vào lô đỉnh luyện công mà tổn hại hệ thống sinh đẻ, dần dần đương nhiên là sẽ nhiều con cái hơn.

Chỉ là không biết sau khi những Ma tộc kia thấy trên người hậu bối không có Nhiễu Lan Đằng nữa, liệu có cảm thấy là người đàn ông của cô giở trò quỷ không.

Yêu Nghiệt thấy được năm chữ kia, làm cho tâm tình khoan khoái, lập tức kéo eo Đậu Đậu nói thẳng thắn, “Anh không sợ.”

“...

Đương nhiên anh không sợ rồi, còn em sẽ bị nước bọt dìm chết! Em gả đến Thiên giới, trừ việc có rất nhiều Ma tộc tùy ý ra vào sáu giới ra thì chẳng có được lợi ích gì nữa, bây giờ lại còn khiến cho những Ma tộc kia sinh ra dân thường.”

“Vậy thì làm thế nào đây? Sai Đại Vu Sư học xăm hình, xăm cho những đứa bé kia một đóa hoa trong lễ rửa tội à?”

“...

Không cần, Đại Vu Sư cũng rất bận...”

Yêu Nghiệt ghen, vừa định nói gì bôi đen Đại Vu Sư một chút, đã nghe trong bệnh viện ồn ào, “Con tôi đâu? Con tôi đâu? Tôi hỏi các người, con tôi đâu?”

Là một người phụ nữ trẻ tuổi kéo y tá chất vấn, sau lưng cô ta còn có một người đàn ông xách túi lớn túi nhỏ.

Chắc đây là một đôi vợ chồng.

Nhưng không hiểu sao sinh con xong lại gây chuyện.

Đậu Đậu dừng chân muốn xem náo nhiệt, Yêu Nghiệt đương nhiên đồng vô điều kiện.

Nhưng vừa xem đã thấy nguy, y tá chỉ một đứa bé nói đây là con hai người, người vừa chỉ đúng là Mạch Quỳnh Lâm.

Nhưng đôi vợ chồng kia hoàn toàn không tin, “Không phải! Đây không phải là con của chúng tôi! Trên cánh tay con của chúng tôi căn bản không có vết bớt! Là các người đúng không, nhất định là các người bế nhầm con!”

Y tá cũng rất vô tội, “Hai người đừng cuống, bệnh viện nhân dân Đế Đô chúng tôi là bệnh viện công lập tốt nhất Đế Đô, tuyệt đối sẽ không xuất hiện tình huống bế nhầm.

Hai người nhìn vòng dây chun đứa trẻ đeo đi, con số phía trên giống số trên tay hai người như đúc!”

Y tá nói như vậy, đôi vợ chồng bừng tỉnh nhìn, quả nhiên là giống nhau.

Nhưng trên tay đứa trẻ đột nhiên có vết bớt, đổi thành ai theo chủ nghĩa vô thần cũng không thể tiếp nhận nổi.

Đôi vợ chồng lập tức yêu cầu điều tra camera, điều tra camera, đương nhiên sẽ không có bóng Yêu Nghiệt và Đậu Đậu rồi.

Nhưng có thể nhìn thấy…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.