Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Chương 1828: Muốn cứu người, phải lấy một mạng đổi một mạng (2)



Bởi vì Ngũ độc trận này vốn chỉ dùng để giết chết mãnh thú, chưa bao giờ giết những người lương thiện không làm việc xấu, cho dù rơi vào Ngũ độc trận, độc vật cũng không tổn hại đến người đó chút nào.

Rất may, Tây Vương Mẫu và Hồng nhi đều là người như vậy? Tứ Bất Tượng nói xong liền mỉm cười, Đậu Đậu cũng sợ hãi, “May mắn ta không rơi vào đó, nếu không thì chết chắc rồi!”

Tứ Bất Tượng vừa định nói cô không phải, thoáng nhìn qua thần sắc cảnh cáo của Yêu nghiệt, nhanh như chớp trốn vào Thiên Vân trong vòng tay của Đậu Đậu.

Trước khi trốn còn nghe Đế Tôn vừa cho nó ánh mắt như dao nói ba chữ.

Hắn nói, “Ta cũng vậy.”

Khụ...

Nói thế nào nhỉ, làm một thần thú Tứ Bất Tượng lớn tuổi, nó phải chịu ăn thức ăn cho chó thật sự là rất khó chịu.

Khi nào thì tâm địa xấu xa cũng có thể dùng để khoe ân ái vậy chứ? Nó sống lâu quá cho nên lạc hậu rồi sao? Tứ Bất Tượng khổ sở nghĩ, sau đó thấy Đậu Đậu hỏi nó trong lòng, Ngươi nói là chưa từng giết người chưa từng làm chuyện xấu thì sẽ không bị độc trùng cắn, vậy Bách Hoa và con gái của cô ta đã làm cái gì? Tứ Bất Tượng,...

Sau đó nó thở dài, mệt nhọc giải thích, “Trước khi Bách Hoa tiên tử làm thần tiên thì thích nhất ăn gà, tuy rằng chưa từng giết gà, nhưng mà không phải vì cô ta nên gà mới chết sao? Đậu Đậu,...

Ta còn tưởng bởi vì cô ta làm người thứ ba giữa Ngọc đế và Tây Vương mẫu, cuối cùng còn oan uổng Ngọc đế vứt bỏ Ngọc đế nên mới bị độc trùng cắn chứ, nói nửa ngày thì ra vì thích ăn gà, vậy ta cũng cạn lời rồi? Tứ Bất Tượng,...

Quy củ của Thiên Đình có đặt ở bên kia, làm người thứ ba không sao hết! Đậu Đậu vừa nghe vậy nhất thời không muốn nói chuyện, bởi vì Tứ Bất Tượng làm cô nhớ tới thời nay và xã hội cổ đại hoàn toàn không giống nhau.

Cổ đại chơi gái hợp pháp còn thông gian thì có tội, hiện đại lại chơi gái trái pháp luật còn thông gian vô tội.

Chẳng những không trái pháp luật, nếu người thứ ba này mà có con, pháp luật còn đặc biệt bảo đảm quyền lợi của đứa con riêng này nữa cơ! Nói thế nào nhỉ, cá nhân cô cho rằng, nếu trong hai mục này Lão Cửu nhà cổ nhất định phải phạm vào một loại thì cố tình nguyện để hắn đi chơi gái còn hơn, cô cảm thấy xã hội bây giờ nhiều kẻ thứ ba như vậy là bởi vì pháp luật cho ra cả.

Yêu Nghiệt thấy có nghĩ vậy cũng cạn lời, vừa nói cô lấy cửa tùy ý ra, vừa bất đắc dĩ hỏi, “Tại sao em lại nghĩ trong hai mục này anh nhất định phải phạm một mục? Rõ ràng anh không phạm phải cái gì cả”

Đậu Đậu, “...

Em biết! Anh là tốt nhất!”

Yêu Nghiệt, “..

Nhanh đi thôi.”

Khen không hề chân thành tí nào! Tứ Bất Tượng bị ngược, đau lòng lui về, cẩn thận nhớ lại đoạn trí nhớ bị phong ấn mới được giải trừ, thế nhất định phải tìm được tung tích của Tứ Bất Tượng còn lại.

Nó không tin nó không tìm được Tứ Bất Tượng cái để khoe ân ái.

Vì thế nó bắt đầu tìm, tìm hai lần không tìm được, lại nghe thấy Đậu Đậu hỏi trong lòng, Bách Hoa kia vì thích ăn gà nên mới bị độc trùng cắn chết, vậy hai đứa con của cô ta thì sao? Tứ Bất Tượng giật giật mối, không dám tức giận, chỉ có thể kiên trì giải thích, “Lúc cổ và Đế Tôn kết hôn thì Lưu Quang say rượu, say rượu xong lại trộm một cuộn gấm vóc bảy màu của Chức Nữ làm thành váy cưới mặc, cho nên...

Còn Dao Quang là vì cố tình giẫm chết con kiến, thấy kiến liền giẫm Đậu Đậu,...

Chết không oan chút nào!”

Cô và Yêu Nghiệt kết hôn, cô ta đi trộm gấm vóc của Chức Nữ may thành váy cưới để mặc? Cô ta có ý gì? Không biết bây giờ sáu giới đã thi hành chế độ một vợ một chồng à? Đậu Đậu oán niệm thêm vài câu trong lòng, sau đó liền nhận thấy, muốn giống như Tây Vương Mẫu và Hồng nhi, không sát hại sinh linh không làm chuyện xấu, thật sự quá khó khăn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.