Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Chương 1841: Đốt thành tro rồi, chậc chậc, thật tiếc cho một mỹ nhân! (1)



“Không! Ta đồng ý! Ta đồng ý!”

Long vương vội vàng suy nghĩ rồi đáp ứng.

Bởi vì nếu ông ta vẫn còn do dự về chuyện Sa Tử Yên, mấy đứa con cũng sẽ không xem ông ta là phụ vương mà kính trọng nữa.

Vì thế ông ta không làm Long vương thì có sao? Dù sao sứ mệnh sinh con nối dõi tông đường của ông ta đã hoàn thành rồi, con ông ta cũng làm Quân chủ trên chín tầng trời.

Ông ta thoái vị, để cho con ta ông làm, đây chẳng phải chuyện gì đáng trách cả.

Lúc Long hậu còn ở Thiên cũng thường nói, không muốn cứ ở Đông Hải đợi mãi, muốn đi năm giới khác du ngoạn, thỉnh thoảng chăm sóc các cháu, bảo dưỡng tuổi thọ.

Cả ngày ông ta cứ nghe bà nói vậy, cảm thấy buông bỏ trọng trách đi du ngoạn khắp nơi cũng không tồi, nhưng mà có một chút chuyện ông ta không đồng ý lắm.

Ông ta không muốn bà cả ngày chăm sóc các cháu.

Bởi vì một khi đã chăm sóc cháu thì còn tinh lực đâu mà để ý đến ông ta nữa? Long vương bỗng nhiên nghĩ đến Long hậu, cảm thấy giật mình, sau đó thở dài, bây giờ bà đã không còn nữa, nói mấy cái này có tác dụng gì đâu? Bà không thể ở cạnh ông ta nữa, tất nhiên ông ta phải tìm một người khác ở bên.

Long vương vẫn luôn thực tế như vậy.

Cho dù là lúc nào thì vẫn cân nhắc lợi hại, lựa chọn lợi ích lớn nhất cho mình.

Không phải tất cả minh quân đều như vậy sao? Chẳng lẽ ông ta làm sai? Cho nên ông ta lập tức đồng ý điều kiện Yêu Nghiệt đưa ra, tuy rằng cảm thấy điều kiện này không hợp tình người, nhưng mà rất hợp tình hợp lý.

Tại sao Long vương lại cảm thấy hợp tình hợp lý? Bởi vì Yêu Nghiệt nói ông ta phải thoái vị nhường cho người tài, phải chịu thiên kiếp giải trừ đá nhân duyên, nhưng lại không nói muốn đoạn tuyệt quan hệ cha con với ông ta.

Nếu vậy, tuy rằng ông không còn là Long vương, nhưng vẫn là cha của Đế Tôn mà đúng không? Đáng tiếc, Long vương không đoán được tâm tư Yêu Nghiệt nên lập tức đồng ý.

Yêu Nghiệt không nói hai lời bảo Đậu Đậu lấy cửa tùy ý ra, rồi bảo Tiểu Thập về Long cung.

Lúc Tiểu Thập quay lại, trong tay ôm chiếu thư màu vàng và một khối đá nhân duyên lớn như bàn tay.

Giấy và bút mực cũng mang theo đến luôn, bày ra trước mặt Long vương, “Viết đi, bây giờ lập tức viết chiếu thư thoái vị.

Truyền cho ai thì để trống đó, Cửu ca sẽ quyết định rồi điền lên.

Còn đá nhân duyên này nữa, bây giờ người chịu thiên kiếp, chịu xong tự nhiên Cửu Ca sẽ cho ngươi đi gặp mẫu hậu”

Long vương sửng sốt, không nghĩ lại cấp bách như vậy, sau đó tự dưng nảy sinh một loại dự cảm không tốt.

Nhưng mà bây giờ Long vương không có thời gian đi lo cái dự cảm này, bây giờ trong đầu ông ta chỉ có một ý nghĩ: Không thể kéo dài thời gian, phải gặp Long hậu lần cuối.

Vì thế ông ta hạ bút viết chiếu thư thoái vị, sau đó lập tức đặt tay lên đá nhân duyên, trong lòng vừa mới nghĩ muốn bội ước, Lôi Thần Lôi Mẫu đã đứng trên đám mây cuối chân trời.

Ông ta nghĩ, dù sao ông ta cũng là cha của Đế Tôn, thiên kiếp sẽ không mạnh tận mười phần đầu nhỉ.

Nhưng mà Yêu Nghiệt ném qua một ánh mắt, không phải mười phần, mà là còn gấp đôi mười phần! Tuy rằng Lôi Thần Lôi Mẫu cũng rất hoài nghi tại sao Đế Tôn lại độc ác với cha ruột mình như vậy, nhưng động tác trên tay vẫn không dừng lại, điện cao thế mười vạn vốn bao quanh Long vương và Sa Tử Yên đứng bên cạnh ông ta chưa kịp chạy, vang lên từng tiếng nổ tanh tách.

Sau khi tiếng sấm lụi đi, lộ ra hai hình người cháy đen tại chỗ.

Cẩn thận ngửi còn có thể ngửi thấy mùi vị thịt bị đốt cháy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.