Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Chương 1846: Rốt cuộc có muốn cứu cơ yêu nguyệt không? ly mộ bạch rất rối rắm (2)



Yêu Nghiệt, “...

Nói cũng đúng.

Vậy Tứ Bất Tượng không cần đi nữa, chờ đến lúc linh hồn bà ta chữa trị tốt | lại đi cũng được.”

Sở dĩ linh hồn vợ hắn có thể được chữa trị trong vòng hơn bảy trăm năm, nguyên nhân chủ yếu vẫn là huyết thống.

Sa Tử Yên chẳng qua chỉ là gốc tảo biển, nếu những năm này không có cái lồng của Long vương thì đã sớm gặp quỷ đầu thai rồi.

Bà ta hồn phi phách tán, đừng nói là một ngàn tám trăm năm, dù có cho bà ta vạn năm cũng không thể chữa tốt.

Khụ, không dám nghĩ, vừa tưởng tượng đã cảm thấy rất mệt! Sao hắn có thể để Long vương làm Sa Tử Yên bị hồn phi phách tán chứ? Hắn nên giữ lại linh hồn bé nhỏ của bà ta, để Tư Mệnh thay đổi mệnh cách tốt hơn nhiều.

Đậu Đậu hiếm khi nhìn rõ ý đồ của hắn, ghét bỏ liếc hắn một cái, “Anh thôi đi, nếu Sa Tử Yên còn sống, sao anh có thể tìm cái cớ để hủy bỏ tiền căn của Long vương chứ? Nếu Long vương không bị hủy bỏ tiền căn thì nhất định sẽ làm loạn núi Côn Luân quấy rầy mẫu hậu nhiều lần”

Yêu Nghiệt, “...

Khụ, cũng đúng”

Đậu Đậu cầm gói khoai ăn rồm rộp, suy nghĩ rồi bổ sung, “Còn nữa, việc thay thế mệnh cách, cho dù Tư Mệnh nghe anh mà viết theo thì các thần tiên trên Thiên đình sao có thể không nghị luận sau lưng anh?”

Yêu Nghiệt, “...”

“Đương nhiên bọn họ nghị luận cũng không phải chuyện lớn gì.

Mấu chốt là gì? Mấu chốt chính là từ xưa đến nay những người vượt qua đại nạn thường càng thêm quý trọng tình cảm lẫn nhau, nói không chừng anh làm vậy, Long vương sẽ thực sự cảm thấy áy náy với Sa Tử Yên.

Chúng ta càng ở giữa gây khó dễ, ông ta sẽ càng cảm thấy tình yêu vô địch.

Đến lúc đó bọn họ quấy rối, vậy chẳng khác gì anh chưa báo thù”

Bị Đậu Đậu nói như vậy, Yêu Nghiệt gật gật đầu, “Ừ...

Đừng ăn cái này, em đã ăn nửa gói rồi.

Thứ này ăn nhiều không tốt cho sức khỏe đầu”

Nói xong hắn cầm lấy gói khoai tây, thuận tiện đưa cho hai đứa con, “Không phải vừa rồi ồn ào đòi ăn sao, đây!”

Hai đứa bé, “...”

Hai bé không muốn nói chuyện, hai bé muốn im lặng.

Cha hai bé bất công hơi quá đáng đấy! Mẹ ngốc hai bé lại mang thai rồi nên hai bé tiểu nhân rộng lượng, sẽ không so đo với ba.

Khó có lúc hai anh em cùng nhất trí, liếc nhau, Viên Viên nhận lấy miếng khoai, “Ba, trưa nay chúng ta ăn gì đây?”

Cha bé sửng sốt, sau đó bảo Biển Biển đến phòng đối diện tìm em trai của hắn.

Dù sao Tiểu Thập ở lại trừ việc giúp Hà Giai Y sửa điểm thì cũng không còn chuyện gì nữa, sang đây làm vài bữa cơm cũng chỉ là tiện tay hỗ trợ thôi mà.

Biển Biển vừa nghe liền sửng sốt, cúi đầu nhìn em rể của bé đang lăn lộn uống sữa, quyết đoán cự tuyệt, “Không, con phải trồng Hoa Hoa, nếu không nó lại làm hỏng cái bình sữa”

“Ồ, vậy Viên Viên đi đi”

Yêu Nghiệt thuận miệng nói, sau đó Biển Biển lập tức đứng lên, “Con đi!”

Để Viên Viên đi, nhất định cái đứa mập mạp này sẽ lưu lại trong phòng đối diện.

Vì không muốn Viên Viên tuổi nhỏ đã bị ông chú biến thai bắt cóc, bé vẫn nên hy sinh chính mình, hoàn thành việc lớn vậy.

Huống chi, gọi chủ Thập của bé tới đây nấu cơm cũng không cần phí sức lực đi gõ cửa làm gì.

Cách vách gọi một tiếng không được sao? Nghĩ đến đây, Biển Biển dồn khí đan điền, “Chú Thập! Dì Giai Ý đến đấy!”

Vừa gọi không quá một giây đồng hồ, Tiểu Thập đã vọt vào, “Chỗ nào chỗ nào chỗ nào?”

Biển Biển nhún vai, sau đó chỉ vào Yêu Nghiệt, mỉm cười, “Chủ Thập, ba gọi chú tới nấu cơm”

Tiểu Thập, “.”

Cậu không muốn nói chuyện, cậu muốn im lặng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.