Đương nhiên rồi, hình như bây giờ đã không thể gọi Yêu Tôn của bọn họ là Yêu Tôn nữa, hắn đã là Đế Tôn của Cửu trùng thiên, không thể giống như trước đây.
Đối với chuyện này, Lăng Đầu Thanh rất bội phục.
Gã vừa bội phục vừa vui vẻ, cảm thấy có tầng quan hệ Đế Tôn này, cuối cùng Yêu tộc bọn họ cũng không bị kỳ thị nữa.
Trên dưới Yêu tộc thi nhau loan truyền tin tức này, bọn họ nghe thấy gã nói vợ của Yêu Tôn nhà bọn họ sắp thi đại học Yếu Đô thì lại càng thêm phấn chấn không biết thế nào mới tốt.
Chỉ đáng tiếc cho những con rắn cái giá của tộc Xà yêu, ai ai cũng khóc nước mắt thành sống, nói Yêu Tôn làm Đế Tôn có thể có ích lợi gì chứ? Không phải là vẫn lấy cô gái khác làm vợ sao? Đáng thương cho bọn họ đợi lâu như vậy, hắn còn ban hành chế độ một vợ một chồng gì gì nữa, đúng là quá không biết thương hoa tiếc ngọc.
Lăng Đầu Thanh biết rồi còn có thể nói thế nào được.
Ga chỉ có thể nói với những con yêu của Xà tộc kia, “Thứ không nên ngấp nghé thì đừng ngấp nghé, biết người vợ Tôn thượng lấy đó là ai không? Biết vị Ma quân mới kế vị của Ma tộc là ai không?”
“Đúng, các ngươi đoán không sai, chính là cùng một người đấy”
“Cho nên tốt nhất là các ngươi cân nhắc lại rồi hãy suy tính, không sợ chết thì cứ việc lên, ta không ngăn cản các ngươi đâu.”
Lăng Đầu Thanh vừa nói như vậy, một đám rắn cái không cam lòng đã yên tĩnh trở lại, chỉ một lát sau đã chen nhau chuồn đi hết, không còn ai dám nói muốn sinh con cho Xà Vương nữa.
Đậu Đậu không biết một câu nói của Lăng Đầu Thanh đã giải quyết được một đám tình địch cho mình, cô ngồi ở trước máy tính ngáp ngắn ngáp dài, mò ra một túi bánh quy nhỏ trong vòng tay cắn rộp rộp.
Hà Chính Trực, “..
Mới vừa ăn cơm xong mà”
Đậu Đậu, “...
Nhưng mà em đói”
Hà Chính Trực, “..
Chia cho chị một nửa đi.”
Đậu Đậu: “.”
Sau đó cô cau mày nhìn chằm chằm gói bánh quy còn quá nửa một lúc lâu, quả quyết đưa cho Hà Chính Trực, lại lấy một gói mới ra ăn.
Lần này Hà Chính Trực hoàn toàn không nói nổi, “Em đói đến thế cơ à? Chia cho chị một nửa cũng không muốn.
Với cả chị không ăn được nhiều như vậy? Đậu Đậu cầm cả túi bánh quy vừa mới xé ra, nghe Hà Chính Trực nói như vậy, suy nghĩ một giây, không để ý nói tiếp, “Không sao, không ăn hết thì đưa em, em ăn được hết”
Hà Chính Trực nghe thấy thế không còn muốn nói gì nữa, muốn yên tĩnh suy nghĩ một lúc lâu, nói, “Không phải là em có thai rồi đấy chứ? Chị nghe nói phụ nữ có thai sẽ mê ăn mê ngủ”
Tay cầm bánh quy của Đậu Đậu lập tức hóa đá, “Chị nói cái gì? Có thai?”
“À đúng thế? Em đã kết hôn lâu như vậy rồi mà chưa từng nghĩ đến vấn đề này à?”
Đậu Đậu, “..”
Cô thật sự chưa từng nghĩ đến.
Nhưng mà...
“Có thai thì có thai, có thai thì sinh thôi.”
Lúc trước kết hôn không muốn sinh, đó không phải là vì tưởng rằng hắn là cha dượng sao.
Nhưng nếu bây giờ đã nhớ ra rồi, sinh hay không sinh cũng như nhau thôi.
Nói đi cũng phải nói lại, nếu như có thật sự mang thai, vậy hình như có thể giải thích hết những hành động gần đây của cô rồi...
Đậu Đậu đột nhiên nhìn về phía Yêu Nghiệt, “Có phải là anh đã sớm...”
“Mười hai giờ rồi, có thể tra điểm rồi!”
Yêu Nghiệt nhìn thấy Đậu Đậu sắp khởi binh vấn tội, quả quyết mở miệng dời sự chú ý của bọn họ đi, may mà hắn số đỏ, thật sự là mười hai giờ rồi, Đậu Đậu và Hà Chính Trực nhìn đồng hồ, dứt khoát tụ tập ở trước máy tính tra điểm.
Yêu Nghiệt thở phào, hy vọng cô có thể quên chuyện này đi.
Dẫu sao giấu vợ chuyện mang thai thừa cơ he he he he...