Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Chương 1858: Món nợ này, có phải cũng nên tính rồi không? (2)



Nếu như không cho Cơ Yêu Nguyệt đắc ý sau đó làm chết ả thì làm sao có thể giải mối hận trong lòng cô? Cô sẽ không dễ dàng vạch trần Cơ Yêu Nguyệt, bởi vì so với những kết quả dứt khoát lưu loát kia thì cô càng muốn hành hạ đối thủ, khiến cho đối thủ vào lúc đắc ý nhất liền bị đâm một đòn chí mạng hơn.

Hơn nữa một đòn này, nhất định còn phải do Ly Mộ Bạch đánh.

Tứ Bất Tượng từng nói, Cơ Yêu Nguyệt là một người phụ nữ không thể mất đi tình yêu.

Trước kia 8 bị chú Tư nhà họ Sở vạch trần chuyện ngoại tình, ả đã xóa đi ký ức của chú Tư nhà họ Sở làm cho chú Tư nhà họ Sở tiếp tục yêu ả tiếp tục cam tâm tình nguyện bị ả lợi dụng.

Sự ích kỷ của ả, đã khoa trương đến nỗi làm người ta căm phẫn.

So với chú Tư nhà họ Sở, Ly Mộ Bạch càng khăng khăng một lòng yêu ả hơn.

gả cho Ly Mộ Bạch, ngoài mặt không nói gì nhưng đáy lòng đã đắc ý sắp thăng thiên rồi đúng không? Đậu Đậu đoán không sai một chút nào.

Cơ Yêu Nguyệt thật sự nghĩ như vậy.

Nhìn đi, biết rõ ả không sạch sẽ biết rõ trong lòng ả có người khác, nhưng Ly Mộ Bạch vẫn khăng khăng một lòng yêu ả như vậy, có thể thấy sức hấp dẫn của ả không hề thua Mạch Phi! Mạch Phi thì sao chứ? Mạch Phi chẳng qua là sạch sẽ nên mới lọt vào mắt Cửu điện hạ thôi.

Nếu như đến ngày cô bị làm bẩn không còn một lòng thì xem Cửu điện hạ liệu có nhìn cô thêm một cái không? Khụ...

Nói thế nào nhỉ, có người sinh ra tam quan đã bất chính rồi.

Nếu như Đậu Đậu thật sự không một lòng, vậy cô căn bản không đáng được Yêu Nghiệt yêu thương, Yêu Nghiệt không để Đậu Đậu vào mắt là đúng, đấy không phải chuyện đương nhiên à? Ngược lại, Cơ Yêu Nguyệt đã dễ dàng thay đổi như vậy rồi mà Ly Mộ Bạch vẫn còn có thể nhịn ả nhường 4 dung túng ả.

Chuyện này có thể chứng minh cái gì? Chuyện này chỉ có thể chứng minh hắn ta yêu mù quáng! Yêu như vậy có thể gọi là yêu sao? Như vậy gọi là biến thái! Hôm nay Ly Mộ Bạch cũng không định biến thái nữa, hắn ta lạnh mặt nhìn Cơ Yêu Nguyệt đang so chiều với Đậu Đậu, hoàn toàn không có ý nhúng tay vào.

Cành đào đã ở trong tay Đậu Đậu rồi.

Đậu Đậu giơ tay lên đưa cho Ly Mộ Bạch, “Huynh đánh hay là ta đánh?”

Lời này của Đậu Đậu, ở trong mắt Cơ Yêu Nguyệt rất nực cười, bởi vì ả không nghĩ ra Đậu Đậu lấy đầu tự tin mà lại cảm thấy Ly Mộ Bạch sẽ ra tay với ả.

Thật là buồn cười! Hai tiên thai trong bụng ả đã dụng nhập vào máu xương của Ly Mộ Bạch rồi.

Ở cũng muốn xem xem, con nhỏ Mạch Phi này làm sao đánh ra được hai quả đào tiên trong bụng ả.

Quyết định xong, trên mặt Cơ Yêu Nguyệt lộ ra sự kiêu căng không dễ phát giác, “Đánh đi! Ta cây ngay không sợ chết đứng!”

Vừa dứt lời, Đậu Đậu đã giơ tay lên đánh, cô dùng sức đánh bảy tám lần không thấy động tĩnh gì, ảnh hậu Oscar lập tức giả vờ không dám tin, “Không thể nào, chuyện này không thể nào...”

“Làm sao lại không thể? Ta nói rồi, trong bụng ta không phải là đào tiền gì cả!”

Cơ Yêu Nguyệt nói như vậy rồi dịu dàng kéo ống tay áo Ly Mộ Bạch, “Mộ Bạch, thiếp biết trước kia thiếp làm rất nhiều chuyện sai lầm.

Nhưng con của chúng ta vô tội.

Thần...

thẩn cầu xin Đế Tôn, người nể tình huynh đệ trước đây với Mộ Bạch, tha cho thần đi.”

Ở muốn xem xem, có tình huynh đệ của Ly Mộ Bạch và Cửu điện hạ, con nhỏ Mạch Phi này còn dám ra tay với con của ả không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.