Hắn ta đánh giá thấp chấp niệm của ả, cũng đánh giá cao sự nhẫn nại của mình.
Chuyện tới nước này, ả mang thai đứa con của kẻ khác, đến cuối cùng hắn ta vẫn không thể nhịn được nữa, cũng không muốn nhịn nữa.
Tình yêu của hắn ta cũng là tình yêu, trái tim của hắn ta cũng là trái tim...
Làm sao có thể mặc cho ả chà đạp vỡ tan ra, trộn lẫn trong bùn đến nỗi máu thịt lẫn lộn khó mà tu bổ như vậy được chứ? Ả không xứng! Đúng vậy, cho đến bây giờ, cuối cùng Ly Mộ Bạch cũng hoàn toàn tỉnh ngộ rồi.
Trên đời này, không phải tất cả mọi người đều có được tình yêu, có vài người...
căn bản không xứng! Uổng công hắn ta còn nghĩ chẳng qua là ả tính tình trẻ con, nhất thời làm chuyện sai lầm thôi, uổng công hắn ta còn tưởng ả lương thiện, rồi sẽ có một ngày mau chóng tỉnh ngộ phát hiện ra điểm tốt của hắn ta, phát hiện hắn ta vẫn luôn đợi ả.
Ly Mộ Bạch kéo hai vật nhỏ máu thịt lẫn lộn nhưng vẫn có thể nhìn ra hình dạng ném xuống trước mặt Cơ Yếu Nguyệt, xoay người đi khỏi chốn đau lòng này.
Trước khi bóng người biến mất, giọng nói lạnh lùng như truyền từ nơi xa đến, mơ hồ mà không chân thực, “Ta đi chăm nom mẫu hậu, mọi người muốn xử lý thế nào...
thì cứ xử lý như thế đi”
Cơ Yêu Nguyệt đã đần ra rồi, ả ngơ ngẩn nhìn chằm chằm hai vật nhỏ máu thịt lẫn lộn, há hốc mồm, khóc không ra tiếng.
Đó là con của ả! Đó là con của bọn họ! Hắn ta yêu ả như vậy, làm sao có thể, làm sao có thể nhẫn tâm kéo bọn nó ra như thế? Cũng chính vì loại tự tin chắc chắn đến từ trong xương cốt này, Ly Mộ Bạch ra tay với ả, so với Yêu Nghiệt ra tay với ả thì càng làm cho ả tuyệt vọng hơn.
Hắn ta yếu ở cơ mà! Cả người Cơ Yêu Nguyệt giống như bị hút rỗng, ả run lập cập ôm lấy hai khối máu thịt lẫn lộn kia.
Hai vật nhỏ đó vốn dĩ là hai tiên thai không có hình, một khắc nhập vào cốt nhục kia, bọn chúng đã có hình dạng rôi.
Ả ôm bọn chúng ở trong lòng dịu dàng vuốt ve, hai cái tai lông lá lọt vào tay ả...
Cái tại lông lá! Cơ Yêu Nguyệt đột nhiên trợn to hai mắt, nhìn chằm chằm hai đứa bé người ngợm đầy lông kia, hoàn toàn không dám tin, “Không thể nào! Chuyện này không thể nào!”
Sao lại là con chồn? Sao lại là con chồn được: Giống loài thấp hèn như vậy sao lại là do ả sinh ra? “Đương nhiên bởi vì ngươi đã ngủ với con chồn rồi, nếu không người nghĩ tại sao người lại sinh ra đứa con như vậy?”
Đậu Đậu thuận miệng bổ đao, công khai giậu đổ bìm leo, “Sao nào, không phải ngươi thật sự cho rằng người làm tình với ngươi là Ly Mộ Bạch đấy chứ?”
“Mạch Phi! Ngươi.”
“Ta làm sao? Ta không động đến con người”
Cơ Yêu Nguyệt nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm Đậu Đậu, Đậu Đậu nhướng mày khẽ cười, giơ tay vỗ vào mặt Cơ Yêu Nguyệt, “Có phải bây giờ ngươi rất khó hiểu không? Có phải người muốn hỏi tại sao Ly Mộ Bạch đã trúng thuốc rồi mà người ngủ với người lại là con chồn không?”
Không đợi Cơ Yêu Nguyệt mắng, Đậu Đậu đã tự trả lời, “Rất đơn giản, bởi vì Lão Cửu nhà ta dự đoán trước, trước khi Ly Mộ Bạch muốn gì đó thì đã làm cho hắn tạm thời mất đi chức năng đó rồi”