Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Chương 1866: Đại kết cục (2)



Nhưng bà ấy nghĩ đến chuyện Hà Giai Y nói ngài Cửu có con rồi, lại cảm thấy Đậu Đậu sinh lấy đứa con thuộc về mình cũng không tệ.

Tư tưởng của thế hệ trước chính là như vậy, trước khi kết hôn, nghìn chọn vạn chọn thì dù có một chút tật xấu cũng đều chướng mắt.

Nếu đã kết hôn thì cứ nhắm mắt sống qua ngày thôi.

Nói tóm lại một cầu, trước khi kết hôn khuyên chia tay không khuyên hòa hảo, kết hôn rồi khuyên hòa hảo không khuyên chia tay.

Sở Ngọc Bình tự thuyết phục mình, đưa Đậu Đậu đi gửi hành lý, vẫn luyến tiếc nhìn bọn họ qua cổng kiểm tra an ninh.

Sau khi đồ đạc được quét hình, Đậu Đậu xách cái túi nhỏ khoác tay Yêu Nghiệt, sau đó vẫy tay với bọn họ nói, “Mọi người về đi, ngày nghỉ lễ chúng con sẽ về”

“Được.”

Cố Thanh Vân đáp lời, sau đó đón lấy đứa bé trong lòng Sở Ngọc Bình, “Đi thôi”

Sau khi nhìn cả nhà họ Cố kể cả con dâu tương lai rời đi, Đậu Đậu ngẩng đầu nhìn về phía Yêu Nghiệt, “Không muốn đi máy bay”

“Vậy...

đến nhà vệ sinh nhé?”

Lời ngầm của Yêu Nghiệt là, đến nhà vệ sinh, biến mất tại chỗ.

Đậu Đậu hiểu ra, nghĩ kĩ lại, vẫn đau khổ lắc đầu, “Không được, ở đây nhiều camera lắm, hơn nữa ngộ nhỡ Cố Thanh Vân kiểm tra tin tức chuyến bay thì làm thế nào? Trơ mắt nhìn chúng ta qua kiểm tra an ninh, kết quả lại không có người thì không thích hợp lắm đúng không?”

Yêu Nghiệt gật đầu, “Không thích hợp”

Cho nên, không nói gì nữa, vẫn là đi máy bay đi.

Sau hơn ba giờ, máy bay vững vàng hạ cánh xuống Yêu Đô.

Hai vợ chồng lấy hành lý ra khỏi sân bay, trước mặt là một hàng nam thanh nữ tú đầy yêu thí đi đến, vừa nhìn là biết yêu thuần chủng của Yêu Độ, nhan sắc cực cao.

Ai không biết còn tưởng là đến quay phim nữa.

“Tôn thượng!”

Lăng Đầu Thanh dẫn đầu thấp giọng gọi một tiếng, sau đó giải thích, “Bọn họ cứ muốn đến đây, nói là không đến thì không đủ thành ý, nhà bên trường học đã sắp xếp xong rồi, vợ chồng Đại Hùng ở ngay bên cạnh Yêu Nghiệt hài lòng gật đầu, “Được.

Vậy thì đi thôi.”

Nói xong hắn kéo Đậu Đậu, thuận tay đưa hành lý cho đám yêu muôn hình muôn vẻ sau lưng, bước nhanh ra khỏi sân bay.

Lăng Đầu Thanh đã sớm sắp xếp xong xe rồi, mười mấy chiếc xe đồng loạt lái từ ga ra ra, nhìn cực kỳ tráng lệ.

Đậu Đậu ngồi lên xe rồi bế hai đứa bé ra.

Yêu yêu quái quái có con ngồi trong xe phía sau vừa thấy, mắt lập tức sáng lên.

Đây chính là con của Yêu Tôn...

à không đây chính là con của Đế Tôn đấy! Nếu như có thể hẹn hôn ước, vậy không còn gì tốt bằng cả.

Đế Tôn đến Yêu Độ, Đế Hậu học đại học, con của bọn họ chắc chắn cũng phải đi nhà trẻ.

Đúng! Đợi con của Đế Tôn đi nhà trẻ, bọn họ cũng phải nhanh chóng đưa con nhà mình vào nhà trẻ! Dẫu sao...

gần quan được lợi mà.

Lúc một nhóm yêu yêu quái quái ôm tấm tự riêng, đoàn xe chỉ cần qua một chỗ rẽ nữa thôi là đã đến cổng đại học Yêu Đô rồi.

“Dừng!”

Đậu Đậu bất ngờ hô lên, Lăng Đầu Thanh thắng vội xe lại, bánh xe kít một tiếng dừng lại.

“Sao thế?”

Yêu Nghiệt hỏi.

Đậu Đậu, “...

Chúng ta đến trường học là được rồi, bảo bọn họ đi đi”

Chỉ là đến trường mà thôi, phô trương như vậy, tương lai làm sao cô vui vẻ chơi đùa với các bạn nhỏ được? Yêu Nghiệt nhìn rõ tâm tư của cô, suy nghĩ một chút, xua tay kêu mấy chiếc xe phía sau rẽ đi.

Vợ hắn nghĩ đúng lắm, nếu làm người khác chú ý quá, sau này muốn biến mất một khoảng thời gian sẽ không dễ rồi.

Vì vậy, mười mấy chiếc xe phía sau rẽ đi, chỉ còn lại Lăng Đầu Thanh lái xe đưa bọn họ đến cổng trường học, tương đối “không làm người khác chú ý”

vào cổng trường.

Một khắc đi vào cổng trường kia, Đậu Đậu nghĩ, có lẽ, cô sắp đổi một cuộc sống mới rồi.

Nhưng mà cho dù đổi sang loại nào, con đường cuối cùng cũng đều là đi về phía hạnh phúc...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.