Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Chương 277: Nắn bóp nhiều khắc to thôi (1)



Trận khóc này của trứng tròn rõ ràng là muốn xác nhận cảm giác tồn tại ở phòng 912 yên ắng.

Đậu Đậu không nghe được ồn ào trước mặt cô, nhưng tiếng khóc không biên giới kia cô vừa nghe thấy tiếng liền lập tức ẵm nó lên, “Sao vậy? Có chuyện gì thế?”

Làm sao mà chưa nở đã khóc được rồi hả? Tiếng khóc non nớt này, cô nghe cũng sắp vỡ cả tim!

Bế trứng tròn lên nựng một hồi không có hiệu quả, Đậu Đậu cầu cứu Yêu Nghiệt giúp đỡ, “Anh nói xem phải làm thế nào?”

Ánh mắt Yêu Nghiệt nhìn chằm chằm vào ngực của cô, “Nắn bóp nhiều sẽ ổn thôi.”

Nắn bóp nhiều khắc to ra.

Sau đó Đậu Đậu bắt đầu lấy hai tay nhỏ trắng nắn bóp trứng tròn, hoàn toàn không để ý ánh mắt Yêu Nghiệt rốt cuộc để ở đâu.

Con bé bị lăn lộn tối tăm mặt mũi, khóc tới vỡ tim nổ phổi.

Yêu Nghiệt bất đắc dĩ, đành dùng yêu ngữ an ủi con bé vài câu. Đại khái ý là, sẽ có sữa thôi, thịt cũng sẽ có, chỉ cần nở thành công, muốn ăn cái gì ba đều sẽ mua hết!

Sau đó tiếng khóc của bé con ngừng hẳn: Không được nói dối nhé!

Yêu Nghiệt: …Không nói dối!

Trứng tròn vui vẻ đáp lại: Dạ, con sẽ cố gắng làm vỡ trứng!

Chỉ cần nở ra là có sữa uống, có thịt ăn, vậy nó không phải lo mình bị đói chết rồi.

Trứng dẹt ghét bỏ: Đồ ham ăn! Ấu trĩ!

Tuy nhiên một lát sau nó lại không nghĩ như vậy nữa. Bởi vì vấn đề ai lớn ai nhỏ, Đậu Đậu trải qua suy nghĩ kỹ càng đã ra quyết định, “Xem ai nở trước. Ai nở trước sẽ làm lão đại!”

Không còn nghi ngờ gì nữa, đây là một quả bom lớn, trứng dẹt lòng tự tôn cực cao giơ nắm đấm trong lòng, để bảo vệ địa vị anh cả, nhất định phải nhanh chóng phá vỏ trứng!

Nhìn thấy vợ dăm ba câu đã kích thích lòng hiếu chiến của hai quả trứng, Yêu Nghiệt ôm trán, không thể không nói một câu bái phục.

Tuy nhiên Đậu Đậu đâu biết được chuyện này, cô định bớt chuyện lằng nhằng mới tùy ý nói vậy. Sau đó giở điện thoại ship đồ ăn.

Lao động cả một đêm, bữa sáng chưa ăn lại còn sắp qua cả bữa trưa, cô sớm đã đói tới mức ngực dính vào lưng rồi!

Đồ ăn được mang tới rất nhanh, ngốc lớn ngốc nhỏ phòng 916 đối diện cũng ngửi thấy mùi chạy qua rồi. Dĩ nhiên ăn ké là thứ yếu, chủ yếu vẫn là xem trứng nhà sư thúc (Đại Vương)!

Hôm nay vừa biết được sư thúc sinh trứng, cậu liền lập tức muốn chạy qua xem rồi. May là đại thần ngăn cậu ta lại, nói với cậu những lúc thế này, bọn họ không có chuyện gì thì đừng đi thể hiện sự tồn tại. Chờ hai người mới làm ba mẹ này thích ứng đã, sau đó bọn họ qua đó xem cũng không muộn.

Diệp Tinh Trạch nghĩ lại, cũng đúng. Cậu ta vừa làm hỏng chuyện của sư thúc, giờ còn qua soát độ tồn tại, sư thúc không xử cậu ta mới lạ đó! Vậy nên cậu ta đành nhịn rồi lại nhịn, nhịn tới lúc đồ ăn được mang tới mới ấn chuông cửa.

Cậu ta thấy nếu đã gọi đồ ăn ngoài rồi, vậy có nghĩa là mâu thuẫn trong nội bộ nhân dân đều đã được giải quyết, những lúc thế này cũng là lúc chú của hai quả trứng xuất hiện_ Chính là cậu ta!

Vậy nên Diệp ngốc không nói gì cả, cầm ví lấy thẻ, kéo đại thần đang lật giở từ điển để đặt tên cho hai quả trứng trực tiếp chạy sang 912.

Đậu Đậu thấy bọn họ không mời mà tới, nhất thời sắc mặt có chút không vui. Cô vẫn chưa quên thằng nhóc này trong lúc cô bị ngu người mà thần kỳ giúp cô mua trứng gà chín như thế nào!

Còn cả tên Lăng Đầu Thanh đó nữa! Thằng nhóc này làm sao có thể biết được mình sai, nhất định là Lăng Đầu Thanh chỉ thị rồi!

Tên ngốc gượng cười hai tiếng hì hì, thái độ nghiêm túc đứng nghiêm xin lỗi: “Sư thúc, con biết sai rồi. Sau này ra ngoài sẽ mang theo bộ não ạ!”

Sau đó nhìn về phía Lăng Đầu Thanh___Nói như vậy có được không, được không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.