Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Chương 285: Hắn còn không bằng một đĩa thịt lợn rừng (1)



Chuyện của Niệm Nô Kiều tạm thời như vậy đã, Đậu Đậu lăn lộn lâu như vậy, cuối cùng cũng ý thức được bản thân là một sản phụ rồi. Sau đó cô bị Yêu Nghiệt cưỡng chế bắt về nghỉ ngơi, còn về tên ngốc và Lăng Đầu Thanh thì ở lại phân công công việc cho những nhân viên được chọn, tuy là không có việc gì cần làm.

Đậu Đậu về 912, moi được trong tủ âm tường ở nhà bếp một quả lựu. Hôm đó sau buổi bán đấu giá, linh thảo linh dược đều được Yêu Nghiệt tiện tay cất trong tủ âm tường ở phòng bếp. Không chỉ có những thảo dược cô đã đấu giá, mà còn có những thảo dược Yêu Ngiệt dùng để nấu canh.

Yêu Nghiệt dường như bắt đầu cuồng bếp núc, hiện giờ đang ôm điện thoại xem cách dạy nấu ăn, suy nghĩ cách lấy linh thảo làm món rau xanh xào thịt lợn rừng cho cô ăn. Lợn rừng là hai Xà yêu mang tới cho, hiện giờ đang năm trên thớt, được hai Xà yêu xử lý thần tốc. Xương sườn đều được chặt thành đoạn dài tầm 10 centimet để đông trong tủ lạnh, chỗ thịt còn lại thì chia thành những miếng to nhỏ chỉ định. Thịt vuông, thịt miếng nhỏ, thịt sợi, thịt bằm, làm xong rồi còn kêu vẫn chưa đã, như thể khoe khoang kỹ thuật mà lại đem miếng thịt nhanh như cắt chia thành những miếng mỏng chưa tới một milimet.

Đậu Đậu cầm quả lựu đứng ngây người, đặc biệt muốn hỏi hai Xà yêu này nếu thuê về nấu cơm thì cần bao nhiêu tiền. Cái khác không nói, chỉ riêng dáng điệu xẻ thịt thôi vừa nhìn đã thấy làm cơm ngon hơn Yêu Nghiệt rồi!

Hai Xà yêu nhanh gọn xử lý xong thịt lợn rừng để vào tủ lạnh, cung cung kính kính đứng sang một bên chờ chỉ thị tiếp theo của Đại Vương.

Thế mà Đại Vương lại lãnh khốc vô tình xua tay với bọn họ, “Được rồi các ngươi không còn việc gì nữa, còn lại để tự ta làm.”

Hai Xà yêu mắt chữ O mồm chữ A. Xuống bếp làm cơm vì một cô gái nhân gian, Đại Vương có cần phải đức hạnh như vậy không!

Những gì không nên xem thì không được xem bừa, hai Xà yêu nhận được lệnh, lập tức biến mất không dấu vết. Phải nói với đám rắn cái ở núi Long Thủ vẫn luôn mong mỏi người thương kia, Đại Vương không rượu không thuốc tránh rắn cái của bọn họ đã bị một cô gái nhân giới chinh phục rồi! Mọi người nên lấy chồng thì lấy chồng đi nên sinh con thì sinh con đi, đừng mơ mộng hão huyền nữa.

Đậu Đậu cầm quả lựu đi đến nhìn một cái, thấy Yêu Nghiệt đổ một muôi dầu thực vật vào, rồi xoèn xoẹt đổ một nửa giỏ thịt lợn rừng vào. Sau đó đảo rồi đảo, chờ thịt lợn rừng chín một nửa, rồi tùy ý đem chỗ linh thảo ngắt ngắt túm túm vặt rửa sạch sẽ đổ vào, sau đó nữa là bắt đầu cần mẫn lắc chảo. Động tác vừa đẹp trai lại vừa linh hoạt, không hề nhìn ra là một người không biết nấu cơm.

Đậu Đậu, “…”

Lấy linh thảo xào thịt lợn rừng, có lẽ cũng là người đầu tiên của sáu giới làm vậy. Đúng là đồ tiêu tiền như nước!

Có điều nói đi cũng phải nói lại, món thịt mà hắn làm ra nhìn vàng óng ánh, có vẻ là rất ngon. Yêu Nghiệt nhìn thấy mắt cô dán vào món thịt lợn rừng nuốt nước bọt, liền rửa tay, trực tiếp lấy từ trong nồi ra một ra một miếng để bón. Đậu Đậu há miệng cắn một miếng ăn hết, tới cuối còn vô ý mà mút đầu ngón tay của Yêu Nghiệt. Sau đó nhai nhai rồi nuốt, ra vẻ đang thẩm định, “Dầu nhiều quá, muối ít quá, thịt xào chín quá rồi, có điều thịt lợn rừng này ngon___ Ưm, anh làm gì vậy?”

Yêu Nghiệt bị đầu lưỡi mềm mềm của cô mút đầu ngón tay, trước tiên là ngẩn ngơ, sau là phản ứng lại, rồi không thể chịu được mà cúi đầu hôn cái miệng đầy dầu của Đậu Đậu một cái.

Đậu Đậu luống cuống đẩy hắn ra, chỉ vào chỗ thịt trong nồi gào lên, “Thịt chín hết rồi! Chín rồi!”

Yêu Nghiệt ôm trán, tình cảm của hắn còn không bằng một đĩa thịt lợn rừng!

Nhìn Yêu Nghiệt chỉ mải ôm trán, Đậu Đậu xót ruột không thể không chạy qua, xoạch một tiếng tắt bếp từ đi, rồi lại lấy túi muối cẩn thận bỏ vào nửa muôi. Cuối cùng khuấy lên hai cái rồi cầm cái thìa chọn lấy một miếng, vừa há miệng kêu nóng vừa khen ngon.

Yêu Nghiệt bất lực, “Để nguội rồi lại___ Đừng để tay đụng phải nồi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.