Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Chương 307: Cuộc đời như một bộ phim, tất cả đều dựa vào diễn xuất (1)



Sau đó cô ta lập tức xuống lầu, tiếp đó cô ta lại duyên dáng yêu kiều đứng ở cửa lớp 10/1.

Dù nói thế nào thì em gái Lạc Thi Nhã này cũng hoa hậu giảng đường của Thánh Phong.

Nhìn cái tư thái uyển chuyển của người ta đi, lại nhìn cái khí chất không nhiễm bụi trần của người ta đi, nhóm quần chúng ăn dưa không quan tâm có phục hay không, dù sao thì Đậu Đậu cũng phục rồi. Đừng nói thân thể hiện tại của cô không có chút cốt cách nào để so với người ta, cho dù là kiếp trước thì cô cũng không đi theo cái con đường thanh thuần cao lãnh này đâu!

Dùng lời nói của Tam sư huynh thì cô chính là một nữ thổ phỉ hại nước hại dân. Có khi mấy kiếp trước còn là yêu phi Tô Đát Kỷ gây họa cho Thương vương triều cũng nên!

Lúc đó cô nghe được thì cảm thấy không vui. Không bằng không chứng, tại sao sư huynh lại có thể vu oan cho cô là yêu phi gây họa cho đất nước được chứ? Nhưng tuy rằng Tam sư huynh Vô Ngân nói cô là yêu phi thì cô không tán thành, nhưng mà nói cô là nữ thổ phỉ thì cô còn cảm thấy rất kiêu ngạo.

Vì vậy sau mấy ngày mà Vô Ngân nói cô là nữ thổ phỉ, cô lập tức làm nữ thổ phỉ tung một đống các hạt giống linh dược vào trong vườn hoa của hắn. Còn vô cùng văn vẻ viết là sinh vật cạnh tranh, cái gì thích hợp hoàn cảnh thì mới có thể sinh tồn. Khi đó làm Vô Ngân buồn bực muốn chết. Những bông hoa ở trong vườn hoa của hắn toàn là hoa nhỏ mềm mại vận chuyển từ nước ngoài về, làm sao có thể chống lại linh thảo gây họa được chứ! Qua vài ngày, toàn bộ hoa hoa cỏ cỏ này đã trở thành chất dinh dưỡng để cho linh dược hấp thu.

Cho nên từ đó về sau, ngay cả vị sư huynh tính tình tốt như hắn cũng mở ra hình thức đoàn chiến phòng cháy phòng trộm và phòng sư muội...

“Kim Đậu Đậu, nữ thần Lạc Lạc đến tìm cậu kìa!”

Lý Lượng với khuôn mặt như cái bánh nướng, mắt như hạt đậu chạy tới, dáng vẻ chân chó mật báo với Đậu Đậu.

Đậu Đậu, “... À, tôi biết rồi.”

Vừa nghĩ đến Vô Ngân sư huynh, cô bỗng nhiên có loại dự cảm xấu. Vẫn luôn cảm thấy hình như rất nhanh có thể gặp lại hắn rồi. Không không không, nhất định sẽ không, tạm thời cô vẫn chưa muốn rời khỏi trứng, cho nên vẫn đừng gặp lại thì hơn. Hơn nữa Vô Ngân sư huynh yêu hoa hoa cỏ cỏ của hắn như vậy, nhất định sẽ không bỏ lại đám bảo bối của hắn mà xuống núi đâu nhỉ, nhất định là cô suy nghĩ nhiều rồi.

Trong nháy mắt Đậu Đậu tự an ủi bản thân, đứng dậy đi ra khỏi lớp 10/1.

“Chị Lạc Lạc, chị tìm em có việc gì sao?”

Lạc Thi Nhã sửng sốt, ngay sau đó đưa tay kéo tay của Đậu Đậu, “Đậu Đậu, chị đến là muốn nói cho em biết, cho dù em thích Minh Hiên cũng không sao cả. Chị… chị sẽ chúc phúc cho hai người.”

Giọng nói của cô ta không lớn không nhỏ, nhưng đủ để cho tất cả quần chúng hóng chuyện của lớp 10/1 nghe được.

Trong lòng Đậu Đậu có một vạn con Grass Mud Horse chạy qua. Cuộc sống thật sự là khắp nơi đều hố người, cô tránh được cái hố to của Lý Thúy Vân, tránh được cái hố to của Kim San, không nghĩ tới lại ngã xuống cái cống ngầm của Lạc Thi Nhã.

Nói cái gì mà chị em tình thâm chứ?

Nói cái gì mà chơi đùa vui vẻ hả?

Tại sao một lời không hợp là lật thuyền luôn vậy?

Hay là...

Cô ta chưa ngủ với Sở Minh Hiên?

Cho nên bây giờ rất tức giận, trực tiếp chạy đến chèn ép cô?

Chậc chậc, thật là… Coi bà đây sợ mi à?

Nghĩ tới đây, bỗng nhiên Đậu Đậu nhào đến ôm lấy Lạc Thi Nhã, “Chị Lạc Lạc, chị tốt với em quá. Em thật sự không biết nói gì. Nhưng mà chị yên tâm, cho dù Sở Minh Hiên yêu em muốn chết thì em cũng sẽ không thích anh ta đâu, ai bảo chị là người thích anh ta trước chứ!”

Mẹ kiếp, giả dạng Bạch Liên Hoa có ai mà không biết!

Sau đó còn không quên vỗ mạnh lên lưng Lạc Thi Nhã hai cái, “Chị yên tâm, em nhất định sẽ khuyên anh ta nên ở chung một chỗ với chị. Chị hoàn mỹ như thế, anh ta dựa vào cái gì mà không thích chị chứ!”

Hai câu vừa ra khỏi miệng Đậu Đậu, trong nháy mắt làm nội dung vở kịch đang mơ hồ lập tức trở nên rõ ràng. Vẻ mặt của nhóm quần chúng ăn dưa tràn đầy mờ mịt, nhưng vẫn bắt được từ then chốt: Sở Minh Hiên không thích Lạc Thi Nhã mà thích Kim Đậu Đậu?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.