Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Chương 309: Lạc thi nhã, tôi thật sự đã nhìn lầm cô rồi! (1)



Sau khi Đậu Đậu hô xong, còn rất đắc ý vỗ tay một cái. Được rồi, lần này toàn thế giới đều biết Lạc Thi Nhã bị Sở Minh Hiên ngủ xong rồi vứt bỏ.

Ra tay hành động trước gì gì đó, quá thoải mái ~

Bộ phận cấp ba đã bắt đầu sôi trào, giọng nói to rõ mười phần của Đậu Đậu cũng đủ để cho mỗi người trong từng lớp đều nghe rõ ràng. Cho nên đã có quần chúng hóng chuyện đi ra lan can nhìn xuống. Chỉ thấy Lạc Thi Nhã đang đứng ngơ ngác như bị uất ức, bên cạnh là con nhỏ xấu xí lớp 10/1, ôi không, bây giờ không xấu chút nào! Mụn trên khuôn mặt trắng nõn của Đậu Đậu đã không còn, bây giờ cô tinh xảo linh động như một con búp bê bằng gốm sứ. Dáng vẻ cô kéo Lạc Thi Nhã đến đòi công bằng, gương mặt tức giận, khỏi phải nói có bao nhiêu đáng yêu!

Có điều, ở trong mắt nhóm quần chúng đang hóng chuyện, Đậu Đậu kéo Lạc Thi Nhã đi là vì gặp chuyện bất bình giúp cô ta đòi công đạo, nhưng ở trong mắt đương sự thì hoàn toàn không phải là chuyện như vậy. Đậu Đậu kéo cô ta đi, đó là vì sợ sau khi đương sự đi rồi thì chuyện này không ầm ĩ đủ lớn đó mà! Nếu như ngay cả nữ chính trong cuộc cũng đi mất, thì quần chúng đang ăn dưa kia còn trò gì để mà xem nữa đây!

Cánh tay Lạc Thi Nhã bị nắm chặt đến đỏ cả lên, muốn quát to ngăn Đậu Đậu lại nhưng không biết nói gì cho phải. Ai bảo cô ta đi cái con đường nữ thần ôn nhu rộng lượng trong bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn này làm gì? Nếu như bây giờ mà kéo lại đe dọa thì chắc chắn là tự hủy hình tượng của mình! Nhưng nếu như không mở miệng ngăn Đậu Đậu lại, chẳng lẽ cứ để mặc cho cô bôi xấu danh tiếng của cô ta à?

Trong lúc Lạc Thi Nhã đang do dự, tên đàn ông xấu xa trong vở kịch “Tên xấu xa, lăn ra đây chịu trách nhiệm” cuối cùng cũng mang bộ mặt lạnh lùng xuất hiện. Sở Minh Hiên vừa xuất hiện liền lập tức cau mày nhìn chằm chằm Kim Đậu Đậu, “Đêm hôm đó làm sao cô đi được vậy?”

Sở Minh Hiên vừa mới thốt ra câu kia, quần chúng đang hóng chuyện máu sói sôi trào: Đây là có gian tình nha! Đêm hôm đó? Cái gì mà đêm hôm đó chứ?

Đậu Đậu làm sao có thể để cho Sở Minh Hiên làm hỏng kịch bản mà cô vất vả biên soạn được chứ?

Đương nhiên là phải cố gắng xoay chuyển tình thế!

Cho nên cô chỉ nhướn mày lên một cái, “Đêm hôm đó á? Anh nói cho rõ ràng nhé! Sở Minh Hiên, tôi thật sự cảm thấy hổ thẹn thay anh! Anh ngủ với chị Lạc Lạc không muốn chịu trách nhiệm thì thôi, còn lấy người khác ra làm bia đỡ đạn à? Tôi đã từng trêu chọc anh hay là đào mộ tổ tiên nhà anh, tại sao anh có thể bôi đen tôi như vậy chứ?”

Sở Minh Hiên nhíu mày, không biết Đậu Đậu đang nói cái gì. Nhưng mà cậu ta cũng không phải là một đứa ngu ngốc, mắt thấy trong tất cả các câu nói của Đậu Đậu đều là ngủ với Lạc Lạc mà không chịu trách nhiệm thì không muốn nghĩ lệch cũng khó.

Cái quái gì gọi là cậu ngủ với Lạc Thi Nhã?

Ngày đó sau khi cô đi, cậu nhận ra đó là Lạc Thi Nhã thì đã quyết đoán đẩy ra. Bọn họ chưa từng xảy ra cái gì cả!

Chẳng lẽ là Lạc Thi Nhã nói? Đúng, nhất định là cô ta, Đậu Đậu căn bản cũng không biết chuyện gì xảy ra sau đó, nhất định là Lạc Thi Nhã nói.

Nghĩ tới đây, sắc mặt Sở Minh Hiên rất khó coi, “Lạc Thi Nhã, đây là do cô nói ra?”

Lạc Thi Nhã trợn to hai mắt, nước mắt đảo quanh ở trong hốc mắt.

Anh ấy lại gọi cô là Lạc Thi Nhã?

Từ nhỏ đến lớn, anh ấy đều gọi cô là Lạc Lạc như người trong nhà. Bây giờ vì Kim Đậu Đậu, anh ấy lại...

Tuy rằng ngay từ đầu đã nghĩ đến chuyện anh ấy sẽ hiểu lầm mình, sẽ cảm thấy cô là vì muốn dây dưa với anh ấy nên mới cố ý bịa đặt chuyện bọn họ đã từng ngủ với nhau. Nhưng mà đi đến bước này, cô cũng sẽ khó chịu, cũng sẽ đau lòng lắm chứ!

Thấy Lạc Thi Nhã không nói lời nào, Sở Minh Hiên nhíu mày, “Tôi hỏi lại một lần nữa, là cô nói sao?”

Lạc Thi Nhã lắc đầu, vừa muốn nói là không phải thì đã bị Đậu Đậu cứng rắn cắt đứt. Cô kéo Lạc Thi Nhã qua che ở sau lưng, dáng vẻ như muốn ra mặt thay cho chị em tốt của mình, “Anh quát cái gì mà quát! Thế nào? Làm rồi cũng không dám chịu trách nhiệm à? Tôi cho anh biết, không có cửa đâu! Hôm nay có tôi ở đây, ai cũng đừng mong bắt nạt chị ấy!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.