Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Chương 433: Thù lớn bị hắn chọc ghẹo đủ kiểu, cuối cùng cũng báo được rồi! (1)



Yêu Nghiệt bị vợ ôm thì vẻ mặt trở nên mờ mịt, ngay sau đó bị vợ đặt ở trên đùi thì lập tức bắt đầu hoài nghi đời rắn.

Ngồi chân vợ...

Hắn lại____ngồi chân vợ!

Á a a!

Trời xanh ơi! Đất rộng ơi! Mau nói cho hắn biết đây không phải là thật đi!

Có lẽ hắn... là một trong số ít nam yêu đã từng ngồi lên đùi vợ nhỉ?

Yêu Nghiệt khóc không ra nước mắt, nhỏ giọng kháng nghị nói, “Chị à, thật ra bọn họ cũng không nhìn thấy em, em đứng ở bên cạnh là được rồi.”

Yêu Nghiệt vặn vẹo không được tự nhiên, lỗ tai đỏ bừng lên. Đậu Đậu cảm nhận được thú vui khi đùa giỡn người khác, tâm tình vô cùng kích động. Cô thấy dáng vẻ không được tự nhiên kia của Yêu Nghiệt, bây giờ hắn nhất định sẽ cảm thấy rất xấu hổ nhỉ?

Tốt! Vô cùng tốt!

Thù lớn bị hắn chọc ghẹo đủ kiểu lúc trước, cuối cùng cũng báo được rồi!

Rốt cuộc cô đã hiểu vì sao lúc trước Yêu Nghiệt thích chọc ghẹo cô như vậy. Chọc ghẹo người khác, ha, đúng rất chơi rất vui!

Không, so với “rất” thì còn vui hơn nữa.

Nói chung, Đậu Đậu nhìn Yêu Nghiệt xấu hổ không được tự nhiên thì rất sung sướng. Nghe Yêu Nghiệt nhỏ giọng kháng nghị nói không muốn ngồi ở trên đùi của cô thì dứt khoát ôm lấy thắt lưng của hắn ôm vào trong ngực, mặt lạnh nói, “Cho em ngồi thì em cứ ngồi đi. Một đứa nhỏ như em, còn sợ chị chiếm tiện nghi của em à?”

Lần này Yêu Nghiệt càng không có chỗ dung thân. Nhưng hắn không thể từ bỏ, hắn là một người đàn ông, không, hắn là một nam yêu, làm sao có thể ngồi trên đùi vợ được chứ!

Sau khi suy nghĩ xoay chuyển như gió bão, Yêu Nghiệt nghĩ đến một lí do có thể thuyết phục được vợ.

Vì vậy hắn cẩn thận mở miệng, nói, “Chị ơi, em không thể ngồi trên đùi của chị được, anh trai mà biết thì sẽ giết em mất!”

Lí do này rất tốt nhỉ?

Đúng không đúng không?

Hình tượng của hắn ở trong lòng vợ đã đủ hỏng rồi, giết “em trai ruột” của mình cũng không phải là không làm được phải không?

Nhưng mà hắn sai rồi, hắn ở trong lòng Đậu Đậu cũng không hỏng đến trình độ đó. Từ đầu đến cuối, Đậu Đậu giận hắn không từ thủ đoạn là thứ yếu, giận hắn giấu cô gạt cô mới là chủ yếu.

Về phần cách làm người của Yêu Nghiệt, nói thật, Đậu Đậu vẫn cảm thấy thật sự không tệ. Cho nên chuyện giết “em trai ruột” gì đó, Đậu Đậu chắc chắn Yêu Nghiệt sẽ không làm.

Huống chi cô đã biết đây là hắn rồi, về phần em trai ruột ý hả? Ma mới biết rốt cuộc hắn có em trai ruột hay không?

Cả ngày trêu chọc cô lừa gạt cô thì cũng không có được sự tín nhiệm cơ bản nhất giữa người với người ok! Cho nên đây mới là nguyên nhân ngày đó cô không chịu nghe hắn giải thích. Biết hắn hại cô, cô vẫn đang suy nghĩ, hay là hắn có nỗi khổ riêng. Vì vậy theo bản năng, cô hỏi Yêu Nghiệt trong núi Đạo Vương bị bố trí cái gì. Nhưng mà khi cô biết được từ trong miệng Lạc Lê chuyện trứng không cần ngửi hơi thở của cha mẹ cũng có thể phá vỏ, thì cô mới ý thức được là hắn lừa cô, ngay cả chuyện trứng phá vỏ mà hắn cũng lừa cô!

Vì vậy, cô không muốn nghe hắn giải thích một chút nào. Dù sao có giải thích, cũng không biết lời hắn nói là thật hay giả. Đã như vậy thì dứt khoát không nghe nữa.

Nghĩ tới đây, Đậu Đậu híp mắt lại, quả quyết từ chối Yêu Nghiệt, “Không sao đâu, nếu anh trai em muốn giết em thì em nói cho anh ta một câu.”

Mí mắt Yêu Nghiệt run lên, đột nhiên có loại dự cảm xấu, “Nói cái gì?”

“Em hãy nói với anh ta, dù sao chị chắc chắn sẽ cắm sừng anh ta, tiện nghi người khác không bằng tiện nghi cho em trai ruột của mình, nước phù sa không chảy ruộng người ngoài, có đúng không?”

Khóe miệng Yêu Nghiệt giật một cái, thầm nghĩ, vợ nói lời này thật sự là quá chỉnh người rồi đó. Cũng may là hắn giả dạng thành trẻ con, nếu không ngồi đây là em trai ruột thì làm thế nào hả? Em trai ruột dám chiếm tiện nghi của vợ hắn thì cũng không giết không tha!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.