Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Chương 494: Tôi có thiên phú dị bẩm không được à? (2)



Rất nhanh đã có lệnh phong tỏa, y như năm năm trước, lý do của chính quyền Cửu Châu vẫn là Cục địa chấn dự đoán núi Mạch Thượng sẽ xảy ra động đất với mức thiệt hại trên cấp 5.

Khụ, cái... cái... cái lí do này đúng là trước sau như một!

Mấy năm gần đây đã có không ít quần chúng cắn hạt dưa bắt đầu nghi ngờ năng lực nghiệp vụ của Cục địa chấn rồi. Cục địa chấn gánh cái tiếng oan này, thật đúng là đau lòng mà. Nhưng dù sao bọn họ gánh oan cũng không phải một lần hai lần, có lẽ đã sớm quen rồi.

Ngày thứ hai của kỳ nghỉ, một nhà bốn người cộng thêm Tên Ngốc tiểu sư điệt, đúng giờ xuất hiện ở dưới núi Mạch Thượng. Bình thường núi Mạch Thượng là thánh địa du lịch, bây giờ bị đóng cửa, có chút lạnh lẽo thê lương.

Người của Cục bắt yêu chiếm lĩnh mấy chỗ cửa bán vé, các đạo sĩ bắt yêu đứng xếp hàng, đang lần lượt nhận thẻ bài đợi kiểm tra cấp bậc. Thẻ bài dùng để kiểm tra cấp bậc là linh thạch trong suốt, phía dưới là tua rua dùng linh tuyến không màu bện thành. Người đẳng cấp gì đeo lên thì tua rua Anh Tuệ ấy sẽ hiện lên màu sắc của đẳng cấp đó. Đẳng cấp của đạo sĩ bắt yêu ở Cửu Châu, Tử Anh Lam Anh Thanh Anh gì đó, Anh chính là Anh trong Anh Tuệ này.

Nói tới đây Đậu Đậu không nhịn được muốn chế nhạo mấy câu. Cái thẻ bài này đặc biệt giống đồ lưu niệm thường thấy nhất ở khu du lịch. Thật sự không đẹp chút nào cả.

Còn xếp hàng cái gì chứ, trước kia lúc Đậu Đậu ở núi Đạo Vương không cần xếp hàng.

Nếu ví tán tu như những người xếp hàng mua vé thì những người của núi Đạo Vương, núi Vân Đài và chùa Chân Vũ đã sớm mua xong theo nhóm từ lâu rồi. Cho nên, biết tu đạo phải tìm một tổ chức chính quy đáng tin quan trọng thế nào chưa? Sẽ bớt được bao nhiêu chuyện!

Đậu Đậu dẫn tiểu sư điệt xếp hàng, đến bọn họ, người ở cửa bán vé số hai ngẩn ra, sau đó nói, “Là cô sao? Cô cũng đến tham gia náo nhiệt à?”

Người nói chuyện là Tiểu Đoan, cậu ta cà lơ phất phơ, đưa cho Đậu Đậu một tấm thẻ bài.

Đậu Đậu cười nói đúng vậy tôi tới tham gia náo nhiệt, sau đó nhận lấy thẻ bài Tiểu Đoan đưa cho đeo lên. Thẻ bài vừa đeo lên eo Đậu Đậu, liền nhanh chóng biến thành màu xanh nhạt.

Tiểu Đoan đần mặt, “Trước đây lúc cô đến Cục bắt yêu không phải vẫn là đạo sĩ Lam Anh sao?”

Đậu Đậu ha ha cười khan hai tiếng, “Trên đời không có việc gì khó, chỉ sợ lòng không bền.”

Nhưng Tiểu Đoan không hề tin cái lý do này, “Chịu khó cũng không phải là cách để thăng cấp chứ?”

Đậu Đậu, “... Tôi có thiên phú dị bẩm không được à?”

Hết chuyện để nói sao? Không nghe thấy Yêu Nghiệt đứng ở sau lưng cô đang cười đắc ý hả?

Khụ, chuyện này Tiểu Đoan thật sự không nghe thấy.

Tóm lại Tiểu Đoan bị sặc một cái, lập tức không đỡ nổi, “Khụ, được, sao lại không được chứ? Mời cô vào... À, không đúng, cô vẫn chưa đăng ký.”

Đậu Đậu quay trở lại, đăng ký vào sổ đăng ký Tiểu Đoan đưa cho, sau đó đi vào chờ Tên Ngốc. Tên Ngốc cũng bắt chước, thẻ bài vừa đeo lên người đã biến thành màu lam rồi. Ban đầu Tiểu Đoan còn đang nghi ngờ, cảm thấy cậu ta hơi giống tên con nhà giàu của Diệp gia đó, nhưng không phải đâu, không phải tên con nhà giàu của Diệp gia đó cầu đạo nhiều năm ở núi Đạo Vương đều không có tiến triển gì sao?

Sau đó Tên Ngốc nhận lấy sổ đăng ký, phóng khoáng ký tên vào, doạ cho Tiểu Đoan trợn mắt đứng ngây ra, “Cậu là tên con nhà giàu của Diệp gia đó à? Thật sự là cậu sao?”

Tên Ngốc không hiểu gì trừng cậu ta, “Làm sao? Anh xem thường con nhà giàu à?”

“... Không phải thế, mời cậu vào, mời vào.”

Lão A nghe được động tĩnh, thò cái mặt không khác gì tên sát nhân vô cùng hung ác ra khỏi ô cửa bán vé số 1, “Này, phía sau còn nhiều tán tu đang đợi đấy, đừng có tán gẫu nữa.”

Tiểu Đoan vội vàng gật đầu, “Được rồi, tôi biết ông muốn nhanh chóng vào đó tìm đồ sửa Liệp Yêu của sư huynh lão đại, tôi xong ngay đây, tôi xong ngay đây còn không được sao?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.