Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Chương 505: Thứ gì cắn chân em! (1)



Chó lau nhà là chó đực nhỏ, vốn dĩ tên là gì thì nó cũng quên rồi. Vì vậy Tên Ngốc liền nghĩ, “Hay gọi mày là Cây Lau Nhà nhé? Nhìn mày giống như cây lau nhà ấy.”

Vốn dĩ chó lau nhà muốn kháng nghị lại, nhưng nghĩ đến sau này còn phải đi theo Tên Ngốc ăn thịt, liền gật đầu đồng ý. Vì vậy chó lau nhà liền tên là Cây Lau Nhà rồi.

Nó nói cho Tên Ngốc biết, năng lực của Tên Ngốc càng lớn thì sẽ càng thúc đẩy quả cầu thủy tinh tính ra nhiều điều, hơn nữa quả cầu thủy tinh còn có một lợi ích, đó chính là có thể thăng cấp.

Tên Ngốc nghe được tin tức này kinh ngạc đến ngây người. Không để ý có phải Đậu Đậu đang thu phục hung thú hay không, cậu ta lập tức mở miệng, “Sư thúc, Cây Lau Nhà nói quả cầu này có thể thăng cấp!”

Đậu Đậu vừa phân tâm, suýt nữa bị con quái lông vàng đánh lén.

Yêu Nghiệt bắn ra cái vòng sáng khoảng bằng hạt đậu, lập tức giết con quái lông vàng trong nháy mắt.

Tên Ngốc đực mặt ra, “Sư thúc, không phải là con cố ý đâu.”

Đậu Đậu thu đại đao hệ Ất trên mặt đất lên, khoát tay không để ý, “Không sao, không phải vẫn còn sư thúc công của cậu à.”

Tên Ngốc khóc không ra nước mắt, nghĩ thầm, con đương nhiên biết người không trách con, nhưng sư thúc công chắc chắn đang trách con.

Nhưng cũng không có.

Yêu Nghiệt ban đầu muốn dạy dỗ Tên Ngốc mấy câu, nghe thấy vợ nói không phải vẫn còn sư thúc công của cậu à, lập tức cảm thấy có tên đồng đội ngốc như heo là Tên Ngốc cũng rất tốt. Nhìn đi, vì Tên Ngốc luôn luôn ngáng chân, cho nên hắn mới có cơ hội anh hùng cứu mỹ nhân!

Tên Ngốc dè đặt nhìn Yêu Nghiệt, Yêu Nghiệt rất thản nhiên, rất độ lượng, “Không sao, cậu không phải là cố ý.”

Tên Ngốc thở phào, “Lần sau chắc chắn con sẽ không như vậy nữa.”

Đậu Đậu thu đao hệ Ất đó lại, quay đầu nhìn Tên Ngốc, “Cậu nói cái gì? Quả cầu đó của cậu có thể thăng cấp hả?”

Tên Ngốc vội vàng gật đầu, “Vâng vâng, Cây Lau Nhà nói thế.”

“Thăng cấp? Cái này rất hiếm thấy, nếu như vật này có thể thăng cấp, vậy thì không chỉ đơn giản là danh khí đâu. Nhóc con, may mắn đấy!”

Tên Ngốc lập tức rất vui vẻ, “Thật vậy sao? Vậy con có thể giải cứu thế giới rồi phải không?”

Khóe miệng Đậu Đậu giật giật, “Ừ, có thể có thể, chỉ cần cậu muốn là sẽ có thể.”

Đứa nhóc còn nhỏ, vẫn không nên xóa bỏ tính tích cực của nó. Quả cầu thủy tinh đó cho dù có thể thăng cấp, cũng chỉ là một thứ đồ để đoán mệnh thôi. Giải cứu thế giới là không thể, có điều có thể biết trước đại chiến thế giới gì đó thì cũng không tồi mà.

Đèn đường đột nhiên lóe lên, Đậu Đậu cúi đầu nhìn đồng hồ, nói, “Đi thôi, tìm một chỗ nghỉ ngơi, hôm nay kết thúc rồi.”

Núi Mạch Thượng chính là như vậy, mỗi lần bảo khí xuất thổ đều là trong hai tiếng từ mười một giờ đến một giờ. Qua thời gian này, bảo khí sẽ không chịu xuất thổ nữa. Trước kia cũng nói rồi, thứ đồ như bảo khí không quan tâm cao thấp giàu nghèo, đều kiêu ngạo như nhau. Thời gian không đúng không xuất thổ, thời tiết không đúng không xuất thổ, không tìm được chủ nhân, dứt khoát ngủ tiếp một hai trăm năm. Qua giờ này nửa đêm, bọn chúng đều... quay về đi ngủ.

Có điều, mỗi lần núi Mạch Thượng mở, đều sẽ mở mười ngày nửa tháng, mỗi ngày hai tiếng, đủ cho bọn chúng chọn một vòng trong đám tu sĩ trên núi rồi. Cho nên chính quyền Cửu Châu phong tỏa núi cũng sẽ phong tỏa nửa tháng. Cũng vì thế, nỗi oan của Cục địa chấn mới càng ngày càng đen, càng ngày càng lớn...

Ba người tìm chỗ phong thủy tốt dựng lều, có Yêu Nghiệt ở đây, rất nhanh đã dựng xong hai cái lều. Thật ra bọn họ vốn dĩ hoàn toàn có thể không cần dựng lều, nhưng mang cũng mang đi rồi, không dựng sẽ rất lãng phí.

Còn nữa, này nọ ở trong lều, hình như cũng rất mới lạ.

Đậu Đậu không biết hắn đang có cái suy nghĩ như vậy, lều vừa dựng xong đã ôm túi ngủ chui vào trong ngủ rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.