Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Chương 567: Anh nguyện làm trâu làm ngựa cho em, chỉ cần em… (1)



“Tôi có đi cùng anh ấy về nhà, lúc đó mẹ anh ấy còn sắp xếp cho anh ấy đi xem mặt. Anh ấy rất hiếu thuận, rất nghiêm túc… muốn tìm một người để cùng sống qua ngày.”

Đậu Đậu kinh ngạc, ngay lập tức cũng không biết nói gì mới tốt.

Tiểu Bạch lại thở dài, tiếp tục nói, “Đây cũng là việc bình thường của con người, hơn nữa lúc trước là tôi quấn lấy anh ấy. Anh ấy đối xử tốt với tôi chỉ là do lương thiện thôi. Bây giờ tôi sắp khỏe lại rồi, tất nhiên không còn lý do gì để quấn lấy anh ấy nữa.”

Đậu Đậu không biết làm gì để an ủi, chỉ có thể nói, “Cô nghĩ kĩ thêm đi. Nếu thực sự muốn đầu thai, tôi sẽ tiễn cô.”

Tiểu Bạch cười, “Được, cảm ơn.”

Tiểu Bạch nấu cơm xong liền về phòng, để lại Đậu Đậu một mình trong phòng bếp nghĩ không thông. Trương Khải Bình là người như thế sao? Có Tiểu Bạch rồi còn chạy đi gặp mặt? Anh ta bảo thủ như thế, sau khi cùng Tiểu Bạch thế này thế kia xong, thật sự không có chút cảm giác nào sao?

Yêu Nghiệt đi vào phòng bếp ngắt rau, thấy Đậu Đậu còn đang nghĩ đến việc của nhà người khác, đột nhiên không vui, “Vợ à, chúng ta có thể không quản đến việc nhà người khác được không? Anh đẹp trai như vậy, em nghĩ đến anh nhiều hơn không được à?”

Đậu Đậu, “Ngắt rau của anh đi.”

Thấy hắn ngắt rau, cô lặng lẽ nghĩ, cũng khá đẹp trai đấy!

Sau đó cô nghĩ đến giao dịch thành công với Yêu Nghiệt, bỗng dưng không muốn quen biết chính mình.

Nhưng mà từ sau hôm tự làm hai nhai kia xong, hình như cô cũng không ghét chuyện đó lắm. Đậu Đậu trả giá cho một đêm hành động vất vả, đổi lại được Yêu Nghiệt đồng ý cho cô mặc đồ cổ vũ.

Lúc Yêu Nghiệt nằm lên trên, vô cùng nồng nàn nói với cô.

“Vợ, từ nay về sau anh nguyện làm trâu làm ngựa cho em, chỉ cần em...”

Thấy Yêu Nghiệt nói một nửa đã dừng lại, mí mắt Đậu Đậu bỗng có dự cảm không lành, “Chỉ cần em làm sao?”

“Chỉ cần em cho anh cỏ, hơn nữa còn liên lục cưỡi lên anh là được.”

Đậu Đậu chớp chớp mắt, lại chớp chớp mắt, phản ứng lại Yêu Nghiệt đã lại bắt đầu xấu xa, ngay lập tức nổi đóa đạp hắn, “Cút! Điểm kém!”

Yêu Nghiệt đạt được mục đích rất vui vẻ, không quan tâm kém hay không. Dù sao có phương pháp của Hồ Vương truyền cho, hiện giờ hắn đã có thể vui vẻ lăn giường với vợ rồi!

Từ xưa tộc Hồ Ly đã là tộc có kĩ thuật vợ chồng đạt đến đỉnh cao nhất. Năm đó hắn vô tình quen biết Hồ Vương. Khi đó hắn vừa đến núi Long Thủ, vừa đuổi Hổ Vương đi, các mỹ nhân của tộc Hồ Ly bị Hổ Vương chiếm lấy đều được cứu. Hồ Vương khi đó võ công còn hạn hẹp, bởi vì cảm tạ ân đức của Yêu Nghiệt nên đã tặng một vài mỹ nhân trẻ đẹp cho hắn.

Kết quả, đều bị Yêu Nghiệt từ chối.

Hồ Vương không chịu nhận không ơn huệ nên nhiều lần trằn trọc đã điều tra ra Yêu Nghiệt đã chôn cất tình cảm chân thành của mình trong viên thạch anh ở trong núi Long Thủ, cuối cùng đã đích thân tặng lại cho hắn viên thạch anh vua trước đó hắn mang đi.

Từ đó Yêu Nghiệt lại càng đánh giá cao Hồ Vương, mỗi lần tộc Hồ Ly có chuyện đều ra tay giúp đỡ. Cũng chính vì viên thạch anh vua đó mà cả nghìn năm nay thể xác của Mạch Phi vẫn không hề bị mục rữa.

Trở về chủ đề chính, Hồ Vương thân làm vua của tộc Hồ Ly, tất nhiên đã dày công tôi luyện thậm chí trở thành bậc thầy trong kĩ thuật chăn gối vợ chồng rồi. Hắn nghe lời của Lăng Đầu Thanh, coi như mua một tặng một bảo Lăng Đầu Thanh mang về cho Yêu Nghiệt hai cuốn sách. Một cuốn là điều mà Yêu Nghiệt muốn hỏi, làm thế nào để thế này thế kia mà không cần song tu, còn một cuốn khác Yêu Nghiệt không hỏi, nhưng Hồ Vương cũng đưa luôn.

Hắn vốn không nghĩ đến việc đó, nhưng nếu Hồ Vương đã cho rồi thì không cần lãng phí!

Huống hồ mấy thứ luyện âm bổ dương gì đó, chỉ cần điều khiển đúng độ thì không cần lo lắng công lực của vợ tăng cấp, càng không cần lo lắng Nhiễu Lan Đằng thức dậy. Cho nên hắn cứ cười tít mắt vui vẻ cả ngày, hơn nữa hiện giờ nghĩ lại, vẫn còn cảm thấy rất vui.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.