Sau khi ăn tối xong, Đậu Đậu liền bị ‘Sở Minh Hiên’ dẫn tới chỗ hắn ở. Chỗ Sở Minh Hiên ở giống như con người hắn vậy, lạnh lẽo buồn tẻ, quy quy củ củ.
Nhưng bản thân Sở Minh Hiên - - Khụ, không biết làm sao lại đột nhiên biến thành không biết xấu hổ thể này.
Đậu Đậu không muốn nói chuyện, Đậu Đậu muốn yên tĩnh.
Vì vậy sau khi ‘Sở Minh Hiên’ dẫn cô đến phòng dành cho khách, cô lập tức đóng cửa không muốn để ý đến hắn.
‘Sở Minh Hiên’ bị cửa đóng sầm trước mặt, đứng ở ngoài cửa đỡ trán rất lâu, đột nhiên mở miệng, “Này, em họ, em rất không nể mặt đấy nhé! Ra đây ra đây! Anh vẫn chưa dẫn em đi tham quan Sở gia nữa!”
Đậu Đậu muốn chửi bậy, cô hung dữ kéo cửa ra, nói, “Sở Minh Hiên! Rốt cuộc anh muốn thế nào hả?”
‘Sở Minh Hiên’ cười he he, “Em họ, em ra rồi à? Bây giờ vẫn sớm như vậy làm sao em đã đi ngủ được chứ? Nào nào nào, cùng đi xem Cừu vui vẻ nào!”
Đậu Đậu hoàn toàn mất kiên nhẫn, “Sở Minh Hiên, mặc dù tôi không biết anh đang giở trò gì, nhưng tôi nói cho anh biết, tôi có người đàn ông của mình rồi!”
Nhưng nói ra những lời này, trong lòng Đậu Đậu có một chút ngập ngừng.
Bây giờ người đi sau lưng cô thật sự là người đàn ông của cô sao?
Khóe miệng ‘Sở Minh Hiên’ giật giật, “Đương nhiên là anh biết, nhưng nam chưa lấy nữ chưa gả, anh có quyền theo đuổi em!”
Đậu Đậu quả quyết, “Tôi từ chối!”
“Em từ chối là việc của em, anh muốn theo đuổi là việc của anh. Cho nên…”
“Cho nên cái gì?”
“Cho nên cùng nhau đi xem Cừu vui vẻ đi!”
Đậu Đậu theo bản năng nhìn vào mắt ‘Sở Minh Hiên’, muốn tìm được sơ hở từ trên người hắn, nhưng hắn hình như thật sự chỉ là muốn mời cô cùng xem ti vi thôi.
Còn Cừu vui vẻ cái gì, chẳng lẽ Tên Ngốc nói cho hắn biết cô có con rồi à?
Đậu Đậu nghĩ cô nên từ chối hắn, nhưng ma xui quỷ khiến thế nào, cô lại đi đến phòng khách ngồi xuống.
Thấy sự nghi ngờ trong mắt vợ càng ngày càng nặng, ‘Sở Minh Hiên’ hơi cong môi lên, “Này, em nhìn rõ chưa? Nếu như anh nhớ không nhầm thì em bị cận rồi phải không?”
Cơ Yêu Nguyệt không biết lúc nào sẽ trở lại, phải giục vợ đeo kính vào mới được.
Nhưng khóe miệng vợ hắn giật giật, trợn mắt nhìn hắn như nhìn kẻ ngớ ngẩn, “Gần như vậy, tôi nhìn rõ!”
Đợi đã, sao Sở Minh Hiên lại đột nhiên ở gần như vậy hả?
Đậu Đậu theo bản năng co lại phía sau, nhưng ‘Yêu Nghiệt’ ở sau lưng lại cứng đờ người.
Theo phản xạ có điều kiện, Đậu Đậu đứng lên.
Cô… không muốn động vào Yêu Nghiệt.
Hơn nữa vừa rồi lúc Sở Minh Hiên đến gần, tim cô còn đập rất nhanh nữa!
Chẳng lẽ cô trời sinh chính là một người phụ nữ đứng núi này trông núi nọ sao? Có Yêu Nghiệt rồi còn chưa đủ, còn thích Sở Minh Hiên?
Không thể! Đây nhất định không phải là cô!
Đậu Đậu hít sâu, lại hít sâu, sau đó cầm cái kính màu trong vòng tay huyền thiết ra đeo lên.
‘Sở Minh Hiên’ hài lòng gật đầu, nhưng ‘Yêu Nghiệt’ lại ngẩn ra.
“Vợ!” Lần đầu tiên hắn mở miệng gọi cô như vậy, giọng khàn khàn, cổ họng hơi thít lại, “Tại sao lại đột nhiên đeo cái này?”
Đậu Đậu nhìn ‘Yêu Nghiệt’ qua kính, đột nhiên phát hiện, hình như mình không thích hắn như vậy nữa rồi…
Nhận thức này khiến cho Đậu Đậu cảm thấy có chút sợ hãi, cô không chấp nhận được cái sự thật này, theo bản năng nguỵ biện, “À, anh không nghe thấy Sở Minh Hiên đang nghi ngờ rồi sao? Em… em không muốn để cho cậu ta nhìn thấu tâm tư của em.”
Lý do này hoàn toàn không thể thuyết phục được mình, nhưng thật kỳ lạ lại thuyết phục được ‘Yêu Nghiệt’.
Trong lòng Đậu Đậu lạnh lẽo, cô ngồi xuống bên cạnh ‘Sở Minh Hiên’, yên lặng nhìn chằm chằm vào ti vi.
Hình như cô… thật sự không thích ‘Yêu Nghiệt’ như vậy nữa rồi.
Rõ ràng vẫn là khuôn mặt trước kia, hơi thở trước kia, tại sao đột nhiên lại…