Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Chương 666: Sau này bớt dụ dỗ sư thúc của tớ đi, nếu không chúng ta không thể làm anh em được nữa đâu! (2)



Tên Ngốc liền lập tức lạch bạch chạy về ghế lái, sau đó còn không quên cảnh cáo ‘Sở Minh Hiên’, “Tớ cảnh cáo cậu! Sau này bớt dụ dỗ sư thúc của tớ đi, nếu không chúng ta không thể làm anh em được nữa đâu!”

Khóe miệng ‘Sở Minh Hiên’ giật giật, “Nếu như tôi cứ dụ dỗ thì sao?”

“Nếu như cậu thật sự dám làm như vậy…”

Tên Ngốc nói tới đây dừng lại một chút, vốn định nói mình sẽ đánh cậu ta, nhưng nhớ ra bây giờ cậu ta cũng không đánh lại Sở Minh Hiên, thì lập tức lôi sư thúc công ra, “Sư thúc công của tớ sẽ không tha cho cậu đâu!”

Sau đó cậu ta hung dữ ấn cửa kính xe, đạp ga lao vút đi, để lại ‘Sở Minh Hiên’ và bản thân sư thúc công của cậu ta đần mặt ra ở hiện trường.

Tên Ngốc đưa Đậu Đậu chạy xa, ‘Sở Minh Hiên’ hoàn hồn lại, sau đó nhặt cái sandwich bị mình cắn một miếng lên nhìn, thở dài, “Haiz!”

“Này, thằng nhóc kia, rốt cuộc cậu có đi không hả? Cậu không đi nhưng mọi người còn phải đi đó!”

Một tài xế lái taxi màu xanh hóng chuyện thò đầu ra khỏi cửa, nhìn thấy cái xe hắn lái là Lamborghini, mắt lập tức sáng lên.

“Cậu nhóc vừa rồi nói không sai, chân trời chỗ nào không có hoa thơm, cần gì phải đơn phương một cành hoa chứ? Nếu như cậu thật sự thiếu vợ, tôi sẽ giới thiệu con gái tôi cho cậu ~”

“Không cần.”

“Đừng! Con gái tôi cao hơn cô bé kia xinh hơn cô bé kia chỉ là không trắng bằng thôi. Nhưng tôi cảm thấy con gái tôi đẹp hơn cô bé kia nhiều! Con gái tôi tên là Vương…”

‘Sở Minh Hiên’ đạp ga lao vút đi, để lại tài xế mặt đầy tiếc nuối, “Con gái à, ba thấy con vẫn nên thực tế chút, đừng suốt ngày mơ gả cho người có tiền nữa. Con nhìn nhân phẩm của tên nhóc đó đi, bề trên nói chuyện cũng không thèm nghe hết câu.”

Khóe miệng Vương Yên Nhiên giật giật, “Ba, ba mà coi là bề trên của cậu ta hả? Người ta là thiếu gia của Sở gia đấy.”

“Sở gia?”

Tài xế trung niên ngẩn ra, ngay sau đó càng không vui, “Con gái này, không phải là ba nói con đâu, Sở gia ấy, chúng ta không với tới nổi đâu!”

Vương Yên Nhiên xem thường hừ lạnh một tiếng, “Vậy cũng chưa chắc. Nếu như đến Kim Đậu Đậu như vậy mà cậu ta cũng thích, con đẹp hơn cô ta nhiều đúng không?”

Huống hồ vừa rồi cô ta đã chụp ảnh rồi, đến lúc đó bôi xấu Kim Đậu Đậu, xem cô ta còn dám quyến rũ hotboy của bọn họ không!

Nghĩ tới đây, Vương Yên Nhiên mở miệng, “Được rồi ba, ba mau đưa con đến trường đi, làm lỡ việc kiếm khách kiếm tiền, mẹ lại mắng ba đó.”

Vương Yên Nhiên vừa nói như vậy, cha cô ta liền thở dài, “Haiz, cũng chỉ có ba không may mắn. Con nhìn chú Quyền Quý của con đi, trước kia đến khu vui chơi Wonderland cứu hai đại thiếu gia, bây giờ đã trở thành ông chủ của công ty taxi Thuận Phong rồi.”

Hoặc là nói cuộc sống khắp nơi đều là cẩu huyết, Vương Quyền Quý trước đó cứu ba người Đậu Đậu, lại chính là chú ruột của Vương Yên Nhiên.

Vương Quyền Phú nói rồi lại thở dài, “Chú Quyền Quý của con tháng đó kiếm được không ít tiền, sau đó mở cửa hàng đồ trang điểm cho chị Giai Na của con, nó bây giờ cũng không cần đi tìm việc nữa. Con nói xem, ban đầu nếu như là ba cứu bọn họ thì tốt biết bao!”

Vương Yên Nhiên siết chặt nắm tay, “Được rồi ba, nào có nhiều nếu như như vậy? Dừng xe ở đây đi, con đi học đây.”

Vương Quyền Phú dừng xe, Vương Yên Nhiên đeo cặp sách xuống.

Lý Thanh đi ngang qua vô ý nhìn vào ghế lái, Vương Yên Nhiên buột miệng nói ra, “Nhìn cái gì mà nhìn! Tớ bắt taxi đi học không được à?”

Lý Thanh lập tức, “… Được chứ, sao lại không được?”

Vương Yên Nhiên không để ý đến Lý Thanh, đeo cặp sách cầm điện thoại di động, đang suy nghĩ lúc nào nói tin tức này cho Lạc Thi Nhã.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.