Khóe miệng Vương Yên Nhiên giật giật, thầm nghĩ, không hay rồi, không hay chút nào! Ai mà sáng sớm nhìn thấy kẻ thù chung của phụ nữ mà thoải mái cho được chứ? Huống hồ kẻ thù chung của phụ nữ này, còn mẹ nó không bằng được cô ta!
Có điều nếu Lạc Thi Nhã nói chỉ cần cô ta làm gián điệp sẽ cho cô ta một trăm nghìn, vậy thì miễn cưỡng với Kim Đậu Đậu một chút cũng không phải là không thể.
Lý Thanh chỉ gật đầu, nhưng Vương Yên Nhiên lại cười như một đóa hoa, “Chào buổi sáng, Đậu Đậu.”
Đậu Đậu: “…”
Chuyện gì thế này? Mấy ngày trước Vương Yên Nhiên còn hận cô không cho cô ta công việc dùng thử kia, hôm nay sao lại đột nhiên cười như vậy với cô?
Có bẫy, tuyệt đối có bẫy!
Nhưng Đậu Đậu cũng không biểu hiện ra mặt, chỉ đi về chỗ ngồi, tiện tay cầm lấy bài tập của Lý Thanh, “Tớ có thể chép một ít không?”
Lý Thanh gật đầu, lấy một tập giấy kẻ ô trong cặp sách ra. Tập giấy có hai ba trang, chữ viết bằng bút máy trên đó sạch sẽ ngay ngắn, vô cùng đẹp.
“Đây là báo cáo dùng thử mà tớ viết, cậu xem xem, có giúp được gì cho Niệm Nô Kiều không.”
Giống tác phong của Lăng Đầu Thanh, gã thích nhất là cả ngày gây chuyện, lần trước còn bắt tất cả đám nhân viên nam trong công ty gọi cô là tổng tài nữa.
Không ngờ Lý Thanh lắc đầu, “Không phải, là tớ tự viết.”
Đậu Đậu hơi kinh ngạc, sau đó liền thoải mái.
Lý Thanh là một cô gái rất chính trực, tích cực lạc quan, chịu khó vươn lên. Hơn nữa cô ấy trời sinh cứng cỏi, không muốn lấy không tiền lương của cô, vì vậy nghĩ đủ cách cũng phải làm chút gì cho Niệm Nô Kiều.
Đậu Đậu nhận lấy báo cáo dùng thử, mặc dù cảm thấy không có nhiều tác dụng lớn lắm nhưng vẫn nói với Lý Thanh, “Rất tốt, ngày khác tớ sẽ đưa cho Jason xem.”
Vương Yên Nhiên cảm thấy đây là lúc cô ta nên hành động, vì vậy khẽ mỉm cười, nói, “Đậu Đậu, không phải trước đó cậu nói, chỉ cần tớ chịu đến Niệm Nô Kiều, cậu sẽ vẫn cho tớ một vị trí sao?”
Đậu Đậu gật đầu, “Đúng vậy, sao thế?”
“Tớ… tớ muốn đi.”
Đậu Đậu cong môi, cười có chút khó hiểu, “Được, có điều, bài tập hôm nay của tôi…”
“Tớ làm giúp cậu!”
Thấy Vương Yên Nhiên cầm lấy quyển bài tập của cô viết thoăn thoắt, Đậu Đậu thầm nghĩ, em gái, đợi cô đến Niệm Nô Kiều rồi, đừng có cảm thấy là bà cô đây sỉ nhục nhân cách của cô đấy nhé!
Dẫu sao loại tác phong em gái xinh đẹp của cô mới là thức ăn của đám nhân viên nam kia!
Đậu Đậu cảm thấy mình thật sự có chút xấu xa, nhưng hết cách rồi, ai bảo Vương Yên Nhiên tự dâng lên cửa chứ?
Nếu cô không nắm lấy cơ hội lợi dụng một chút, há chẳng phải là phí của trời à?
Bài tập có người làm rồi, Đậu Đậu rảnh rỗi không có việc gì làm chống cằm nghĩ. Có nên làm đồng phục cho các nhân viên nữ ở công ty không?
Dẫu sao nhân viên nam của công ty tương lai phải phục vụ khách hàng nữ, không để cho các nhân viên nữ phục vụ bọn họ cho tốt trước, bọn họ làm sao có thể cố gắng phục vụ khách hàng được chứ?
Nghĩ tới đây, Đậu Đậu móc điện thoại ra gửi tin nhắn cho Lăng Đầu Thanh.
Đồng phục của nhân viên nữ công ty chúng ta quá tồi, làm cái mới đi, cô nàng thỏ đồ y tá gì đó, có bao nhiêu thì làm bấy nhiêu!