Thấy hai người này hoàn toàn như không nhìn thấy mình, ‘Yêu Nghiệt’ không nhịn được, mở miệng hô, “Vợ…”
Đậu Đậu, “… Tôi nói rồi, chúng ta đều cần yên tĩnh một chút! Cho nên…”
“Anh chỉ muốn nói là nên cho con ăn rồi thôi.”
Đậu Đậu siết chặt tay, “Đưa linh quả cho tôi, tôi sẽ tự cho con ăn.”
“Nhưng anh là cha của bọn nhỏ. Không phải đến gặp bọn nhỏ em cũng không cho anh gặp đấy chứ?”
Nếu như có thể, Đậu Đậu thật sự muốn làm như vậy. Nhưng người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu.
Lão Cửu nhà cô bây giờ thế này, tên giả mạo này tạm thời không thể đắc tội quá được. Chỉ cần không cho gã động vào cô, không cho gã làm hại đến bọn nhỏ, đã coi như đạt được mục đích rồi.
Nghĩ tới đây, Đậu Đậu bế hai đứa bé ra.
“Đưa bọn nhỏ về phòng 912, nhưng tôi cảnh cáo anh, nếu như anh dám nhốt bọn nhỏ để bọn nhỏ đói, chúng ta sẽ hoàn toàn chấm dứt.”
Đậu Đậu nói rồi mở cửa xe ngồi lên, “Đi thôi.”
‘Sở Minh Hiên’ thấy tên giả mạo đó ôm hai đứa bé nhà hắn, cau mày, lái xe ra khỏi Sở gia.
Phải nghĩ cách chuyển hai đứa bé ra ngoài.
Đậu Đậu tựa lưng vào ghế, híp mắt, cẩn thận hồi tưởng lại điện thoại của Lạc Lê.
Trước đó cô và Yêu Nghiệt giận dỗi, Lạc Lê đã cho cô một tấm danh thiếp của hắn. Lúc đó cô chỉ vội vàng nhìn lướt qua, sau đó Yêu Nghiệt biến thành trẻ con trở về phòng 912, tấm danh thiếp kia liền không cánh mà bay.
Có điều sau đó Lạc Lê từng gọi điện thoại cho cô, gọi cô đến Cục bắt yêu xử lí tiểu quỷ trong bụng Kim San.
Lục lại lịch sử cuộc gọi, chắc vẫn có thể tìm được chứ?
Đậu Đậu quyết định xong, lôi điện thoại ra tìm lại lịch sử cuộc gọi.
Điện thoại của cô rất ít người liên lạc, trừ Sở Ngọc Bình, Lăng Đầu Thanh và Lâm Phong ra, gần như không có mấy ai nữa.
Cho nên rất nhanh cô đã nhắm được một dãy số, quyết định đợi lát nữa đến trường rồi sẽ gọi cho Lạc Lê…
Kim Đậu Đậu ngồi xe của Sở Minh Hiên đến, tin tức này giống như một quả bom, một truyền mười mười truyền trăm, trải qua được quần chúng cắn hạt dưa thêm mắm thêm muối, lúc truyền đến tai Hà Chính Trực thì đã hoàn toàn thành chuyện khác rồi.
Từ lúc bắt đầu đồn hai người mập mờ, đến Kim Đậu Đậu đá ngài Cửu thần bí nhà giàu để thành một đôi với Sở Minh Hiên, đã đến mức nói chuyện cưới gả rồi!
Hà Chính Trực trừng mắt ngây ngô, bất kể người khác có tin hay không, dù sao cô ấy cũng không tin.
Dựa vào tấm lòng son cầu phúc lợi cho quần chúng, cầu chân tướng cho bạn tám trên mạng, Hà Chính Trực đi luôn đến lớp 10/1.
Lúc đó Đậu Đậu đang cầm điện thoại sắp xếp lại lời nói, dẫu sao trước kia cô cũng cự tuyệt người ta không chút lưu tình. Bây giờ gặp phải chuyện cần giúp đỡ, cô phải mở miệng thế nào đây?