Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Chương 741: Những con quỷ nào là thật, những con quỷ nào là giả? (1)



Khóe miệng Đậu Đậu giật giật, “À, cái đó, cô Bạch, cô ấy không phải là…”

“Im miệng!”

Bạch Linh nghiêm nghị trừng Đậu Đậu một cái, Đậu Đậu lập tức rất vô tội.

Nhưng Bạch Linh ghét nhất là bộ dạng vô tội này của cô, hung ác trợn mắt nhìn cô, “Kim Đậu Đậu, con ác quỷ quần áo đỏ này tôi bắt rồi! Cô còn đứng ở đấy làm gì? Muốn đánh lén tôi à?”

“Tôi? Đánh lén cô?” Đậu Đậu đần mặt ra.

“Nếu không thì sao?”

Tốt bụng lại bị coi là lòng lang dạ thú, Đậu Đậu lập tức ha ha, “Được thôi, vậy cô cứ ở lại đây mà bắt nhé, bái bai.”

Bạch Linh không muốn bai bai với Đậu Đậu, cô ta đang bận siêu độ Hồng Tụ.

Đậu Đậu mất hứng không nói gì, thầm nghĩ, đợi lát nữa cô nộp lên rồi, cho cô khóc nhé!

Hồng Tụ này căn bản không phải là Hồng Tụ thật!

Phí công cô còn có ý tốt muốn nhắc nhở cô ta, được rồi, người ta không cảm kích, vậy thì không thể trách cô được.

Đậu Đậu cùng ‘Sở Minh Hiên’ rời đi, để lại Bạch Linh thầm sung sướng, vừa đắc ý siêu độ Hồng Tụ vừa nghĩ, lần này coi như Kim Đậu Đậu thức thời!

Đậu Đậu hắt xì một tiếng dụi dụi mũi, vừa đi theo ‘Sở Minh Hiên’ vừa hỏi, “Những con quỷ nào là thật, những con quỷ nào là giả? Bây giờ anh có phân được rõ không?”

‘Sở Minh Hiên’ kéo cô lại tránh một đội nữ quỷ, “Nếu như em là Hồng Tụ, em sẽ làm gì?”

“Đương nhiên là giết cả nhà Vạn gia rồi!”

Đậu Đậu lòng đầy căm phẫn, sau đó liền hiểu ra, “Ý anh là cô ấy thật sự giết cả nhà Vạn gia rồi? Cho nên người lúc đó còn sống đều là quỷ, kẻ lúc đó là quỷ, bây giờ đều là giả?”

‘Sở Minh Hiên’ khẽ cong môi, “Ừ, chính xác!”

Đậu Đậu lập tức dừng lại, “Vậy chúng ta bắt một con nha hoàn nữa rồi đi.”

“Đi? Chẳng lẽ em không muốn mở mang kiến thức về Quỷ Tướng quân à?”

Ánh mắt ‘Sở Minh Hiên’ rất bình tĩnh, hắn hiểu tính cô, cô chính là một con mèo, một con mèo lúc nào cũng tò mò.

Quả nhiên, hắn vừa nói xong, Đậu Đậu liền xoắn xuýt, “Muốn thì muốn, nhưng bây giờ không phải là lúc khoe tài, chúng ta chỉ cần thi chứng chỉ hành nghề bắt yêu…”

“Á… Anh làm gì thế? Buông tôi ra! Buông tôi ra! Cứu mạng! Cứu mạng!”

Là tiếng của Bạch Linh, cô ta bắt Hồng Tụ đặt ở trong không gian, mới vừa định bước đi đã bị Mạc Lâm Phong khiêng lên.

Mạc Lâm Phong bắt Quỷ Sinh xong, đã hoàn thành nhiệm vụ rồi, nhìn thấy Bạch Linh, gã liền không nhịn được sức mạnh hồng hoang bùng nổ. Bạch Linh cũng không vênh váo nữa, bắt đầu hô cứu mạng rồi.

Đậu Đậu cau mày, vốn dĩ muốn đi cứu, nhưng nghĩ đến trên tay Bạch Linh có chuông, nếu cô ta không đánh lại được, vẫn có thể rung chuông!

Cô ta không rung chuông cũng chẳng qua được kỳ thi này, nếu đã như vậy, còn cứu cô ta làm gì? Thánh mẫu chắc?

Đậu Đậu nhìn ‘Sở Minh Hiên’, “Bắt một con quỷ nha hoàn trước, lát nữa có thể nhìn thấy Quỷ Tướng quân thì xem, không nhìn thấy thì em sẽ trực tiếp nộp lên. Tóm lại không thể mạo hiểm, an toàn là trên hết!”

‘Sở Minh Hiên’ gật đầu, “Ừ.”

Ngoài mặt thì hắn đồng ý, nhưng trong lòng lại đang nghĩ, an toàn là trên hết cái gì chứ, hắn đang muốn đi tìm “chết” đây.

Tự thiến trước rồi rạch bụng, nghĩ thôi đã thấy kích động rồi!

Vì vậy hai người lại đợi một lúc nữa. Đến khi ‘Sở Minh Hiên’ rất thuận tay bắt một con quỷ nha hoàn áo xanh trong đội rồi chính thức bước lên con đường thênh thang cùng ‘Sở Minh Hiên’ tự tìm cái chết.

Nhưng cô không biết cô đang cùng ‘Sở Minh Hiên’ tự tìm cái chết, nếu như biết…

Nếu như biết, cô vẫn sẽ đi cùng hắn!

Bởi vì cô đã bất tri bất giác trúng một loại độc gọi là “Người đàn ông của mình bất luận làm gì đều có lý” rồi, độc khí công tâm, không thể cứu chữa, còn lăn lộn không tự chủ được.

Cho nên, khụ khụ, hai người cứ thế đi tìm cái chết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.