Hiệu trưởng do dự đang muốn nói không tính thì A Y Cổ Lệ đột nhiên cắt ngang, “Đến trường của cô, trường của cô có thể nhảy lớp! Môn văn hóa chỉ cần được ba trăm năm mươi điểm là được rồi!”
Đậu Đậu nhìn hiệu trưởng, rồi lại nhìn A Y Cổ Lệ. Nếu như Thánh Phong thật sự không thể nhảy lớp, vậy chi bằng tới Hội Tụy, ai nói tốt nghiệp học viện hí kịch Đế Đô là nhất định phải làm minh tinh đâu?
Thì ra sau khi Đậu Đậu tới cục bắt yêu, Hà Chính Trực đã năm lần bảy lượt lên lớp tư tưởng cho Lạc Thi Nhã. Đương nhiên cô ta không nhịn được cũng sẽ không thể hiện ra ngoài, chỉ là không muốn người khác chỉ chỉ trỏ trỏ, giống như cô ta thật sự cướp đi người đàn ông của Đậu Đậu vậy!
Ngài Cửu không phải là người đàn ông của Kim Đậu Đậu đâu!
Cứ cho là đúng thì cô ta vẫn chưa cướp thành công, sao có thể để người khác nói như vậy được?
Khi đó cô ta giả bộ vô tội giả bộ đáng thương, hết lần này tới lần khác nhấn mạnh cô ta và ngài Cửu không có quan hệ gì, là Đậu Đậu hiểu lầm nhưng không nghe cô ta giải thích!
Hà Chính Trực có bao chính trực chứ, Lạc Thi Nhã nói như vậy cô ấy liền tin luôn.
Đậu Đậu vừa nghe đã cười rồi, “Vâng, anh ấy nói là anh ấy ghét chị Lạc Lạc, tất cả chỉ là hiểu lầm thôi.”