Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Chương 847: Thời buổi này quả là thời thế đổi thay! (1)



Yêu Nghiệt nhếch mép, “Khụ… Không thuê không thuê, anh cũng không nói là muốn thuê mà. Mau đi thôi, đi dạo trước đã.”

“Thật ra em cũng không thật sự muốn đi dạo. Quần áo em rất nhiều, cũng không muốn mua gì cả.”

Yêu Nghiệt, “…”

Tiến trình hẹn hò chính quy này chỉ còn lại mỗi xem phim là vợ hắn hài lòng thôi! Đều là cái gã Lăng Đầu Thanh đó, lừa hắn nói cái gì mà phụ nữ đều rất thích mấy chuyện này…

Lẽ nào vợ hắn không phải phụ nữ sao?

Cô không muốn mua cái gì, chẳng lẽ phải xem tới ba bộ phim sao?

Nếu không thì…

“Em không muốn mua gì thì có thể mua cho anh mà! Không phải em nói em muốn nuôi anh sao? Em chỉ nói miệng vậy thôi hả?”

Lời này của Yêu Nghiệt vừa nói ra, Đậu Đậu liền đứng hình. Tới cả đôi tình nhân vừa đỗ xe ở bên cạnh cũng đứng hình luôn!

Đôi tình nhân hóng hớt bên cạnh ôm chặt đối phương, nội tâm không hẹn mà gặp cùng xuất hiện một suy nghĩ sợ hãi… Lẽ nào bọn họ không phải yêu đương mà là quan hệ bao dưỡng? Hơn nữa còn là bên nữ bao dưỡng bên nam?

Họ không hẹn mà gặp nhìn về phía Yêu Nghiệt, lần lượt tin tưởng sâu sắc, nhất định là như vậy!

Chỉ có điều cách nhìn của bọn họ vẫn là có điểm không giống nhau.

Nhìn thấy Yêu Nghiệt, bên nữ nghĩ: Đẹp trai tới người thần đều phẫn nộ như vậy, bị phụ nữ bao dưỡng cũng là rất bình thường.

Bên nam lại nghĩ: Mặt mũi đẹp trai như vậy, sống dựa vào đàn bà cũng là rất bình thường. Không chỉ có phụ nữ là dựa vào ngoại hình để đổi đời, đàn ông cũng không ít đâu.

Chính vào lúc này, Đậu Đậu gật đầu nói một câu, đôi tình nhân hóng hớt lại càng kiên định hơn với suy nghĩ trong lòng.

“Ừ, vậy cũng được, em mua cho anh, sau này em đều sẽ mua cho anh.”

Sau đó cô nắm tay Yêu Nghiệt rời đi, để lại đôi tình nhân hóng hớt mặt đần thối!

Bọn họ ngơ ngác nhìn nhau, không hẹn mà gặp cùng thổn thức, “Thời buổi này quả là thời thế đổi thay!”

Thính lực Đậu Đậu cực tốt nghe được một câu như vậy, kỳ quặc quay đầu nhìn họ một cái, đôi tình nhân hóng hớt vội vàng im lặng, lặng lẽ khóa xe rồi cũng đi ra bên ngoài.

Đậu Đậu không nhìn ra nguyên do, chỉ có thể ngẩng đầu nhìn Yêu Nghiệt, “Hai người vừa nãy nói chúng ta sao?”

Yêu Nghiệt, “Ừ, sao vậy?”

“Tại sao bọn họ lại nói như vậy?”

Yêu Nghiệt nhoẻn miệng cười, “Nhất định là bọn họ đang ghen tỵ với vẻ đẹp của anh, ghen tỵ anh có đôi chân dài.”

Đậu Đậu, “… Ha ha.”

Yêu Nghiệt di chuyển sự chú ý của Đậu Đậu thành công, không để ý gì mà nghĩ, bị vợ bao dưỡng thì đã sao? Hắn cam tâm tình nguyện để vợ nuôi. Hắn sẽ không thừa nhận là hắn có chút vui trong việc này…

Không biết có phải là duyên không, bọn họ vừa đi vào một cửa hàng thì đôi tình nhân hóng hớt kia vừa hay cũng ở đó. Thế là con yêu nào đó có sở thích kỳ lạ hào hứng hẳn lên, giả bộ cái mặt đẹp trai bị bao dưỡng, giả bộ cái gọi là thăng quan tiến chức thuận lợi.

Hắn ngồi giống như ông lớn, nhìn vợ hắn đi qua đi lại chọn quần áo cho hắn.

Vợ hắn là người phóng khoáng, cầm quần áo trước giờ chưa bao giờ xem giá. Cái này cũng dễ hiểu thôi, ngũ hành mà thiếu kim thì không giữ được của, kiếm bao nhiêu tiêu bấy nhiêu đó mới là vương đạo.

Đậu Đậu đi năm ba vòng, quần áo nào mùa này của versace nhìn vừa mắt thì đều lấy một bộ. Phong cách của thương hiệu này mạnh bạo phóng khoáng, màu sắc tươi trẻ bắt mắt, nếu người đàn ông nhà cô mặc lên, nhất định sẽ rất gợi cảm.

Đậu Đậu ôm đống quần áo vứt bên cạnh Yêu Nghiệt, hỏi, “Không cần thử nhỉ? Em toàn lấy cỡ L, anh mặc chắc là vừa khít, trả tiền luôn rồi đi chứ hả?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.