Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Chương 866: Cô lạc, phục vụ hôm qua cô có hài lòng không? (2)



Lăng Đầu Thanh cẩn thận sắp xếp lại lời nói, “... Khụ, có thể là vận động quá độ, tinh thần không tốt. Cho nên…”

“Đánh thức!”

Hắn dậy từ sớm đưa vợ qua đây xem trò vui, người trong cuộc làm sao có thể không tỉnh chứ? Chuyện này không khoa học!

Đậu Đậu, “...”

Lăng Đầu Thanh chỉ có thể nhìn lên trần nhà, đèn treo bốp một tiếng rơi xuống sàn, sau tiếng vỡ vụn thì gã trai bao kia mở mắt trước tiên. Thực ra anh ta mở mắt hay không thì ở trong mắt Đậu Đậu thật sự không có gì khác nhau, bởi vì cả người anh ta đều bị làm mờ hết rồi. Chỉ nhìn thấy một người bị làm mờ hết, ôm Lạc Thi Nhã vận động quá độ nên tinh thần không tốt ở bên cạnh.

Lạc Thi Nhã rên lên một tiếng, từ từ mở hai mắt ra. Thật ra vừa rồi lúc đèn thủy tinh rơi vỡ, cô ta cũng đã có chút ý thức rồi. Bây giờ mê man mở mắt ra, cảm giác da thịt chạm vào nhau làm cho cô ta sởn hết tóc gáy.

Cô ta trợn to hai mắt, Đậu Đậu nhìn vẻ mặt kinh hoàng của cô ta mà vô cùng thoải mái. Sợ hãi rồi chứ? Cảm thấy mình tổn thương bi thảm chưa?

Mẹ kiếp, cho cô động vào bà này! Đáng đời!

Lạc Thi Nhã hoảng sợ vô cùng, cẩn thận nhấc cánh tay trên người ra, ký ức điên cuồng đêm qua như thủy triều mãnh liệt ùa về___ Cô ta lên giường với đàn ông rồi!

Hơn nữa nếu như cô ta nhớ không lầm, người này còn là gã trai bao nổi tiếng nhất ở hộp đêm nữa!

Cô ta cảm thấy chuyện này quá kỳ quái, cô ta đang yên lành ngủ ở nhà, tại sao lại đột nhiên tỉnh dậy, cầm ví tiền cầm thẻ, rồi tới hộp đêm tìm trai bao thế này?

Những chuyện đó cô ta hoàn toàn không có ý thức. Chỉ lờ mờ có ấn tượng, cô ta đã thật sự làm như vậy!

“Cô Lạc, phục vụ hôm qua cô có hài lòng không?”

Gã trai bao kia đột nhiên mở miệng, Lạc Thi Nhã hoảng sợ suýt nữa nhảy lên.

Có điều cô ta vẫn còn chút lý trí, biết mình hoàn toàn không mặc gì dưới tấm chăn, vì vậy cô ta giữ chặt chăn, nhắm mắt lại hồi lâu, giọng nói run rẩy, “Muốn bao nhiêu?”

“Bao nhiêu? Tôi đương nhiên hy vọng cô mang bao nhiêu thì trả bấy nhiêu rồi ~”

Lạc Thi Nhã không lên tiếng, nhặt cái túi xách Chanel dưới đất lên, lấy hết thẻ ở bên trong ra.

“Cho anh hết, mật mã là ngày sinh của tôi, anh lên mạng tra sẽ biết. Cầm số tiền này rồi, tôi hy vọng anh có thể giữ bí mật tuyệt đối về chuyện ngày hôm nay!”

Từ trước đến nay Lạc gia đều không thiếu tiền, dưới sự dẫn dắt hơn hai trăm năm nay của gia chủ, của cải gom góp tích lũy được ở ngoài sáng trong tối đã sớm là con số thiên văn rồi!

Cô ta ra ngoài, tiền trong túi từ trước đến giờ không dưới trăm nghìn, còn số tiền lớn thật sự để dành được, có kẻ ngốc mới mang theo người. Cho nên chỉ cần tên trai bao này có thể giữ bí mật tuyệt đối, muốn bao nhiêu tiền cô ta cũng cho hết!

Trai bao kia hiển nhiên cũng kinh ngạc, vừa rồi anh ta nói như vậy là đùa giỡn cô ta thôi. Là trai bao nổi tiếng nhất hộp đêm, đương nhiên anh ta không hy vọng vì cuộc làm ăn mà mất mạng, cho nên…

Anh ta lại đẩy Lạc Thi Nhã xuống, “Nếu đã như thế, vậy tôi phải báo đáp cô Lạc thật tốt...”

Sau đó không đợi Lạc Thi Nhã phản ứng, lại lên trận. Thấy Lạc Thi Nhã yếu ớt đẩy gã trai bao ra chẳng khác nào ỡm ờ muốn mà còn chối, Đậu Đậu nén cười rất khổ cực.

Lăng Đầu Thanh rất kính nghiệp, thấy hai người lại sắp lăn lộn, thì lập tức vớ lấy máy quay phim quay tiếp một đoạn nữa trước khi thần chí của Lạc Thi Nhã tỉnh táo lại.

Cuối cùng, Lạc Thi Nhã không thể nhịn được nữa, giơ tay lên tát cho tên trai bao kia một cái, “Đủ rồi! Rốt cuộc là ai sai anh đến đây? Có phải là Kim Đậu Đậu không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.