Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Chương 880: Dọa nhũn? cái quỷ gì thế? (2)



Hai vợ chồng già ngẩn ra, sau khi hoàn hồn lại, Đậu Đậu đã bước vào cổng trường Thánh Phong rồi. Cố Thanh Vân đưa Trường Sinh đi học thấy thế, khẽ thở dài, nói, “Mọi người cũng đừng quá gấp, nó đã chịu nhiều khổ cực như vậy, nhất thời không tiếp nhận nổi mọi người cũng là bình thường.”

Đôi vợ chồng này vừa về nước đã gặp Cố Thanh Vân, nói là muốn đón Đậu Đậu về bên cạnh để nuôi dưỡng. Làm sao Cố Thanh Vân có thể đồng ý chứ? Đừng nói ông ấy không đồng ý, Sở Ngọc Bình nghe thấy vậy cũng sẽ không đồng ý!

Đã nhận làm con gái nuôi, sao có thể tùy tùy tiện tiện trả cho người ta được?

Hai vợ chồng bọn họ bàn bạc với nhau, trực tiếp trả lời nói bọn họ không can dự, nếu như Đậu Đậu muốn trở về thì sẽ để cho cô trở về, nếu như cô không muốn trở về thì bọn họ cũng không có cách nào cả.

Sau đó mới có lần gặp mặt ở bữa tiệc sinh nhật của Đậu Đậu và hôm nay.

Đậu Đậu đương nhiên biết bọn họ muốn nhận cô, nhưng cô lại không phải là Kim Đậu Đậu thật, rốt cuộc nên làm như thế nào cô cũng không biết!

Trước tiên cứ lạnh nhạt đã, chuyện này phải suy nghĩ thật kỹ.

Đậu Đậu đến lớp học ngồi vào chỗ, Vương Yên Nhiên cũng đến ngay sau đó. Cô ta không biết Đậu Đậu đã biết chuyện tốt mà cô ta làm, còn bày ra bộ mặt chân chó, “Đậu Đậu, cậu đến rồi à?”

Đậu Đậu, “... Ừ, tôi phải chăm chỉ học tập, nếu không cứ bị người khác đùa giỡn như kẻ ngốc thì làm thế nào?”

Vương Yên Nhiên hơi chột dạ, “Làm sao có thể chứ? Cậu thông minh như vậy, nào có ai dám đùa giỡn cậu.”

Đậu Đậu ha ha cười lạnh một tiếng, không để ý đến Vương Yên Nhiên nữa. Lạc Thi Nhã đã bị cô hủy danh tiếng rồi, chắc sẽ không xúi giục Vương Yên Nhiên làm cái gì nữa. Con nhỏ Vương Yên Nhiên này là một kẻ gió chiều nào xoay chiều ấy, không có ai đỡ lưng không có ai xúi giục thì sẽ ngoan ngoãn thôi.

Đậu Đậu đoán không sai, Vương Yên Nhiên quả thật không dám làm gì nữa. Cô ta giúp Lạc Thi Nhã tặng quà cho Kim Đậu Đậu, kết quả không bao lâu, Kim Đậu Đậu và Lạc Thi Nhã đều xảy ra chuyện!

Cô ta không thể không nghi ngờ món quà đó có cái gì mờ ám, cũng không khỏi lo lắng Kim Đậu Đậu phát hiện ra cái gì. Hai triệu kia cô ta mới chỉ lấy được hai trăm nghìn! Nếu như bây giờ bị Kim Đậu Đậu đuổi khỏi Niệm Nô Kiều, vậy coi như công sức của cô ta đã đổ sông đổ biển rồi!

Nhất định phải thận trọng, phải lấy được tiền trước rồi hãy nói.

Đối mặt với sự lạnh nhạt của Đậu Đậu, Vương Yên Nhiên vẫn mỉm cười, “Cậu đã làm xong bài tập chưa?”

Đậu Đậu cũng không ậm ờ, trực tiếp lấy ra đưa cho cô ta, “Làm giúp đi, cám ơn nhé.”

Vương Yên Nhiên gật đầu, nhận lấy sách bài tập của Đậu Đậu, bắt đầu múa bút thành văn.

Lý Thanh đứng xem từ đầu đến cuối đã không biết nói gì cho phải rồi, cô ấy do dự một lúc lâu, nói, “Đậu Đậu, tớ nghe nói cậu muốn nhảy lớp, bài tập của cậu cũng không thể để cho người khác làm suốt mãi như thế chứ?”

“Tớ mời giáo viên phụ đạo rồi, hôm qua làm bài thi đến quá nửa đêm, cho nên bài tập ở trường...”

“Ồ, là như vậy sao, vậy thì tốt!”

Lý Thanh nói xong cúi đầu bắt đầu chuẩn bị lên lớp.

Đậu Đậu vừa định tìm sách đã nghe thấy con yêu nào đó nói bên tai cô, “Làm bài thi đến quá nửa đêm? Vợ, sao anh lại không biết chuyện này chứ? Hay là… ở trong lòng em anh... gọi là bài thi?”

Khóe miệng Đậu Đậu giật giật, hung dữ trừng hắn một cái… Im miệng!

Một lời không hợp là bắt bẻ, tổ lái à?

Có điều nói đi cũng phải nói lại, không phải bảo hắn ở nhà trông con à? Sao lại chạy đến đây rồi?

“Anh đứng ở cửa sổ nhìn thấy hai ông bà già đó, sợ em không ứng phó được nên qua đây xem xem.”

Lời này của Yêu Nghiệt tuyệt đối là đang bốc phét. Hắn không phải là sợ Đậu Đậu không ứng phó được, hắn là sợ cô nổi lên lòng trắc ẩn nhận tổ quy tông, há chẳng phải cô lại có thêm một người anh họ à?

Anh họ này so với anh họ kia càng khiến cho hắn ghét bỏ hơn.

Trên người người anh họ này có một cây Nhiễu Lan Đằng kia kìa!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.