Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Chương 900: Hà chính trực đến hội vong linh rồi? (2)



Đậu Đậu, “... Ha ha.”

“Ảo giác cái quỷ gì, đó chính là mẹ cô ấy!”

Tứ Bất Tượng gần như đã gầm lên rồi, “Nếu không phải nhờ người mẹ đã mất nhiều năm vẫn không rời khỏi nhà mình của cô ấy thì lần này cô ấy sẽ xong đời rồi!”

Đậu Đậu trừng mắt ngẩn ra: Hà Chính Trực suýt nữa đã dính vào phiền phức?

“Không phải suýt nữa mà là đã dính rồi.”

Yêu Nghiệt luôn ẩn thân làm nền cũng đột nhiên mở miệng, “Vừa rồi lúc cô ấy vào nhà, có một con quỷ nam đi theo sau.”

Khóe miệng Đậu Đậu giật giật, vội vàng kéo Hà Chính Trực quan sát từ trên xuống dưới. Trước đó cô không dùng linh lực để nhìn, cảm thấy Hà Chính Trực rất bình thường, bây giờ mới phát hiện cô ấy bị quỷ mê hoặc đầu óc. Thấy Hà Chính Trực không bị thương gì cả, cũng không có dấu vết khế ước, lúc này Đậu Đậu mới thả lỏng chút.

“Chị đến tìm em không phải là muốn bảo em cùng đến Hội Vong Linh với chị đấy chứ?”

Hà Chính Trực gật đầu, “Ừ!”

“Chị cảm thấy chuyện này rất đáng tin à?”

Hà Chính Trực lại gật đầu, “Ừ ừ!”

“Em nói thật với chị nhé, em sẽ không đi cùng chị đâu. Chị cũng nói chuyện này không bình thường rồi đấy, đừng ỷ vào to gan mà đi mạo hiểm nữa!”

Đậu Đậu nói xong, định xé tấm danh thiếp đi. Hà Chính Trực nhìn thấy vội vàng ngăn lại, “Đừng đừng đừng, đừng xé!”

Nhưng Đậu Đậu nhanh tay nhanh mắt dùng linh lực trong nháy mắt xé tấm danh thiếp kia thành hai mảnh. Nhất định phải bắt con quỷ nam kia để siêu độ.

Hà Chính Trực trừng mắt há miệng, “Sao người khác có thể đi mà chúng ta lại không thể đi chứ? Chị còn gặp không ít gương mặt quen thuộc ở đó nữa.”

Đậu Đậu, “... Có ý gì thế?”

“Chính là bạn học trường mình ấy, không ít người đều định dùng quỷ lúc thi.”

Khóe miệng Đậu Đậu giật giật, “Trường chúng ta?”

Hà Chính Trực gật đầu, “Ừ.”

Đậu Đậu cau mày, đưa mắt nhìn Yêu Nghiệt, không dấu vết vẽ bùa trong tay, rất nhanh vỗ lên đầu Hà Chính Trực.

“Đừng có nghĩ linh tinh, có thời gian như vậy không bằng chăm chỉ học tập đi. Điểm cao không dễ, đạt tiêu chuẩn thì không khó đâu.”

Hà Chính Trực còn có thể nói như thế nào chứ, danh thiếp đã bị Đậu Đậu xé rồi, cũng chỉ có thể gật đầu đồng ý thôi. Vả lại, bây giờ cô ấy cẩn thận suy nghĩ lại cũng cảm thấy chuyện này rất mơ hồ. Lúc đó sao cô ấy lại bị dụ dỗ muốn ký tên chứ? Thực hiện lời hứa thay quỷ? Cô có cái bản lĩnh đó à?

Hơn nữa đến tận vừa rồi cô ấy vẫn tin tưởng sâu sắc ở đáy lòng, cô ấy nhất định có thể đạt được nguyện vọng của con quỷ kia tiễn nó đi!

Thấy Hà Chính Trực tỉnh táo lại rồi, Đậu Đậu thở dài, “Chị ngồi xuống trước đi đã, em có chút chuyện phải ra ngoài một chuyến. Mười phút thôi.”

Hà Chính Trực ở đây, con quỷ nam kia sẽ không đi xa. Khế ước đã ký được một nửa rồi, nó đã nhận định Hà Chính Trực rồi, nếu như không bắt nó thì nó nhất định sẽ nghĩ cách làm cho cô ấy tiếp tục ký xong.

Đậu Đậu kéo cửa, cùng Yêu Nghiệt đi ra ngoài. Con quỷ nam kia quả nhiên vẫn chưa đi xa, nhìn thấy bọn họ càng ngày càng tiến đến gần thì ngồi co ro trong góc thang máy run rẩy.

Anh ta nhìn không giống như ác quỷ. Mặc áo sơ mi kẻ ca rô, gọng kính mắt hình vuông, dáng vẻ là chàng trai ngành kĩ thuật.

“Đừng… đừng giết tôi! Tôi không phải là ác quỷ! Tôi… tôi chỉ muốn cưới vợ thôi.”

Con quỷ nam run rẩy nói xong, Đậu Đậu thu về linh lực trên tay, nhấc cổ áo anh ta lên, xác nhận anh ta chưa từng tổn thương người. Quỷ từng hại người thì trên thân sẽ có khí hung ác, con quỷ này toàn thân sạch sẽ. Anh ta không nói dối. Tứ Bất Tượng cũng xác nhận điểm này.

Yêu Nghiệt nhấc con quỷ nam từ tay Đậu Đậu qua, Đậu Đậu từ trong không trung lấy ra một sợ dây thừng, quyết đoán trói tay con quỷ nam.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.