Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Chương 904: Thánh nữ ma tộc à? (2)



Đậu Đậu nói cái phát hiện này cho Yêu Nghiệt biết, Yêu Nghiệt gật đầu, “Có lý, anh cũng cảm thấy là cô ta. Cho nên… trưa nay ăn gì đây?”

“Sao anh lại không kinh ngạc thế hả?”

“Kinh ngạc chứ, anh rất kinh ngạc! Nếu như là Kim San, vậy chỉ số thông minh của cô ta đúng là tiến bộ rất lớn rồi.”

“Là sao?”

“Đã biết đi đường vòng nâng cao công lực không cứng chọi với cứng nữa, xem ra cô ta quả thật khá phù hợp làm quỷ.”

Khóe miệng Đậu Đậu giật giật, “Ha ha, cho nên nhân tình của anh cũng là một giáo viên tốt!”

Lần này đến lượt Yêu Nghiệt không nói nổi, “Ả không phải là nhân tình của anh!”

“Nhưng ả thích anh, ả làm chị dâu của anh rồi vẫn chưa hề thôi suy nghĩ muốn ngủ với anh!”

Năm lần bảy lượt hại cô, đã lấy chồng rồi còn dạy đồ đệ đến tiếp tục hại cô à? Người phụ nữ Cơ Yêu Nguyệt này đúng là một kẻ biến thái đáng chết! Nhưng người phụ nữ biến thái này lại từng có hôn ước với người đàn ông của cô?

Nghĩ đã thấy khó chịu rồi.

“Em ghen rồi à? Đừng mà! Anh chỉ cho em ngủ cùng thôi.”

Đậu Đậu gạt tay hắn ra khỏi eo, “Em đi xem Tiểu Bạch có ở nhà không.”

Yêu Nghiệt vòng qua eo cô, “Đừng giận nữa, nếu như cô ta không phải chị dâu của anh thì anh đã sớm giết chết cô ta để báo thù cho em rồi. Nhưng bây giờ vướng Thất ca ở giữa, anh không thể làm huynh ấy khó xử được. Cho nên…”

“Cho nên cái gì?”

“Cho nên em có thể ra tay. Người phụ nữ của huynh ấy hại người phụ nữ của anh, anh không ra tay được. Nhưng người phụ nữ của anh ra tay thì lại là chuyện đương nhiên.”

Đậu Đậu, “... Ha ha.”

Muốn thế thì cô cũng phải có khả năng chứ! Có điều, hắn có thể nói như vậy cô vẫn rất vui.

“Em đi tìm Tiểu Bạch đây, ăn cơm xong phải tranh thủ tu luyện.”

“Kim San không làm ra được chuyện gì ghê gớm đâu. Cô ta nhập lên cơ thể một người nào đó, cơ thể của con người sẽ không chịu đựng được quá nhiều quỷ lực. Cùng lắm là đến Quỷ Tướng sẽ bão hoà, đạt đến cực điểm, thân xác đó sẽ đối mặt với nguy cơ tự nổ, cô ta cũng không còn chỗ nào để trốn nữa.”

“Vâng, nhưng em vẫn phải tu luyện.”

“Tại sao?”

“Để sớm ngày hại được người phụ nữ của Thất ca nhà anh!”

Yêu Nghiệt không nhịn được bật cười, xoa đầu cô nói, “Được.”

Tiểu Bạch không có nhà, cuối cùng cả nhà chỉ có thể gọi đồ ăn bên ngoài.

Ăn cơm trưa xong, Đậu Đậu đi tu luyện ngay. Bởi vì khoảng thời gian này cô này nọ với con yêu nào đó không khống chế nên cô đã đến ranh giới đột phá Thanh Anh rồi. Chỉ cần củng cố thêm chút nữa, nắm lấy thời cơ đột phá, cô sẽ có thể gia nhập vào đội ngũ đạo sĩ bắt yêu Lục Anh đông đảo giống như Bạch Linh.

Đậu Đậu nhắm mắt lại tu luyện, rất nhanh đã hết một buổi chiều.

Yêu Nghiệt ngồi ở trong phòng khách nhưng lại nhận được một tin tức khiến cơ thể hắn chấn động. Thám tử hắn phái đến Ma tộc đã chết rồi, gã ta dùng ảo ảnh tinh thạch chỉ truyền lại một câu.

“Nhiễu Lan Đằng là ma khí mà quý tộc ở Ma Vực mới có. Lúc bọn họ sinh ra đã có rồi. Nếu ma khi sinh ra chưa xuất hiện, sau này mới xuất hiện thì đó hoặc là Thánh nữ, hoặc là… Phụt!”

Thám tử còn chưa nói hết câu, xung quanh đã vang lên tiếng bước chân, gã vội vàng giấu tinh thạch đi, hình ảnh bắt đầu dao động. Cuối cùng, một thanh trường mâu đâm vào cơ thể thám tử, thám tử phun ra một ngụm máu tươi, hóa thân thành rắn, chết ở Ma Vực. Miếng tinh thạch gã bảo vệ chặt chẽ trong lòng kia bị con ma giết gã phát hiện ra, lúc nó cúi người nhặt lên để lộ ra một cái ấn ký màu đen. Cái ấn ký đó nhìn giống như trăng lưỡi liềm, hình như là ký hiệu mà cận vệ của Ma Quân. Rồi sau đó, tinh thạch bị phá vỡ.

Con ngươi của Yêu Nghiệt co chặt lại. Thánh nữ của Ma tộc?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.