Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Chương 910: Tam quan... Hoàn toàn gặp quỷ rồi! (2)



Diễm Quỷ trông như vậy đấy hả? Sao không biết chải đầu thế? Tóc tai bù xù như vậy... không có rận đấy chứ?

Tên Ngốc oán trách trong lòng, nhưng ngoài mặt vẫn không biến sắc, đi theo Đậu Đậu ra khỏi đám người, bám theo cái người tên là Lý Đỉnh đó.

Lý Đỉnh không vùng vẫy gì, bị Diễm Quỷ che mắt, tự phát tự giác đi đến sân thể dục. Diễm Quỷ nằm bò trên lưng cậu ta cười khanh khách, mùi vị mị hoặc bức người.

Tên Ngốc sởn cả gai ốc, vừa nghĩ tới tiếp theo sẽ phải xem người quỷ hài hoà, cậu ta lập tức run rẩy nổi da gà khắp người. Cậu ta... cậu ta vẫn chỉ là một đứa bé thôi mà!

Đậu Đậu an ủi vỗ vai cậu ta, rồi lại bình thản tiếp tục đi theo.

Dẫu sao, tình cảnh như vậy cũng không phải là lần đầu tiên cô nhìn thấy rồi. Lần trước ở nhà quỷ, Hồng Tụ và cái tên Vạn Tương Như đó, nghiêm khắc mà nói còn là SM nữa!

Không phải cô vẫn bình tĩnh xem hết đấy sao?

Hai người một người sợ hãi một người ổn định lộc cộc đi theo sau lưng Lý Đỉnh và Diễm Quỷ. Yêu Nghiệt đi theo bọn họ, quay đầu liếc nhìn đám người, sau đó hắn hơi do dự, cảm thấy vẫn không cần nhắc nhở thì tốt hơn. Dù sao lát nữa vợ hắn cũng sẽ biết thôi.

Bắt quỷ giống như chơi game, chưa thông qua hướng dẫn thì chơi mới vui, nếu như đọc hướng dẫn ngay từ đầu thì còn gì là hứng thú nữa chứ?

Vì thế hắn tiếp tục làm quần chúng hóng hớt đứng ở bên cạnh, không ra tay cũng không nói chuyện.

Lý Đỉnh dừng lại, Diễm Quỷ nhảy xuống khỏi người cậu ta, vòng ra trước mặt ôm hôn cậu ta, một kiểu hôn vô cùng 18+.

Nói thật, nhìn thấy tình cảnh này, cho dù là phụ nữ đã lập gia đình như Đậu Đậu cũng không khỏi hít một hơi lạnh!

Kiểu hôn như vậy... sắp mù mắt chó của cô rồi ok!

Đậu Đậu đã sắp mù rồi, Tên Ngốc sống mười bảy mười tám năm trên đời đến tay nữ sinh còn chưa từng cầm qua thì càng không cần phải nói. Câu ta cảm thấy tam quan của cậu ta sắp nổ tung, hơn nữa còn là vỡ nát luôn!

Thấy hai sư điệt đều đần mặt ra, Yêu Nghiệt lắc đầu. Xem ra là hắn không đủ cố gắng, để vợ nhìn thấy loại tình cảnh này lại vẫn có thể kinh ngạc đến ngây người như vậy.

Nhưng ngay sau đó Yêu Nghiệt cũng gia nhập vào đội quân đần mặt, bởi vì Diễm Quỷ hôn Lý Đỉnh nóng bỏng, hôn rồi bắt đầu cởi quần áo của anh ta. Cô ta cởi áo của Lý Đỉnh, một đường hôn xuống, sau đó đứng ở trước mặt Lý Đỉnh, dùng răng chậm rãi cắn khóa quần của Lý Đỉnh kéo xuống...

Hành động nhanh hơn đầu óc, Yêu Nghiệt giơ tay che kín mắt Đậu Đậu lại.

Tiếng nuốt tiếng va chạm sột soạt vang lên, tam quan của Đậu Đậu... hoàn toàn gặp quỷ rồi!

Tên Ngốc thì càng không cần phải nói, cậu ta ngẩn ra tại chỗ, đầu óc trống rỗng, hoàn toàn đánh mất năng lực suy nghĩ.

Cậu ta đã bao giờ nhìn thấy cảnh này chứ?

Đến tay nữ sinh cậu ta còn chưa từng cầm!

Dưới tình hình này, người duy nhất có chỉ số thông minh đang online hắng giọng, “Diệp Tinh Trạch, vẽ bùa, nhanh lên!”

Tên Ngốc á một tiếng, luống ca luống cuống bắt đầu vẽ bùa, vẽ xong lại yếu ớt nhìn Yêu Nghiệt, “Sư… sư thúc công, tiếp theo, phải… phải làm thế nào ạ?”

Yêu Nghiệt cau mày, “Sư thúc của cậu chưa dạy cậu à?”

“Dạy… dạy rồi...”

“Làm theo.”

“Nhưng… nhưng mà, con... con quên rồi.”

“... Quên rồi thì tránh ra, để tôi.”

“Đừng… anh đừng ra tay! Để cho cậu ta làm, cậu ta muốn bắt quỷ, muốn giải cứu thế giới, nếu như bây giờ chùn chân thì còn muốn cái gì nữa chứ?”

Tên Ngốc đã sắp khóc tới nơi, “Sư thúc, con muốn bắt quỷ, nhưng… nhưng con không muốn bắt loại quỷ này đâu!”

“Ý của cậu là loại quỷ này không cần bắt à?”

Đậu Đậu kéo tay Yêu Nghiệt xuống, hung dữ trừng Tên Ngốc một cái, “Nhanh lên!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.