Đó là thuốc điều chế mỹ phẩm của Niệm Nô Kiều! Quá tốt rồi, cuối cùng cũng không đến muộn! Nếu không phải là thang máy bị trục trặc không dừng lại ở tầng năm tầng sáu thì nhất định cô ta sẽ bỏ lỡ mất! Xem ra ngay cả ông trời cũng giúp cô ta! Đến ông trời cũng cảm thấy cô ta nên trộm thuốc điều chế mỹ phẩm của Kim Đậu Đậu!
Nếu như “ông trời” trong miệng Vương Yên Nhiên biết cô ta nghĩ như vậy, nhất định sẽ rất muốn yên tĩnh.
Ông trời? Dựa vào ông trời thì bây giờ cô ta vẫn còn đang vòng vo ở tầng năm ấy! Tìm xong tầng năm rồi tìm đến tầng sáu, tìm xong tầng sáu, Lâm Phong đã sớm đi mất rồi biết không hả?
Vương Yên Nhiên nhớ được mật mã, cũng nhìn thấy thuốc điều chế mỹ phẩm đặt ở chỗ nào rồi, cô ta liền lùi về trong góc yên tĩnh chờ Lâm Phong đi ra ngoài.
Chính khoảng cách thời gian này là lúc Đậu Đậu lên sàn!
Vì vậy, cô kéo người đàn ông nhà mình đi vào.
Lâm Phong dò số đối chiếu nhỏ nước đan dược vào mỗi sản phẩm rồi bọc kín lại quy quy củ củ đặt vào trong hòm. Sau đó anh ta thở phào, đặt nước điều chế mỹ phẩm về chỗ cũ. Xong rồi cầm hai bộ sản phẩm, ngựa không dừng vó đi xuống tầng một.
Đậu Đậu lấy bốn bình nước đan dược kia xuống, chìa tay ra với Yêu Nghiệt, “Hoa diên vĩ đen.”
Yêu Nghiệt, “Chỉ như vậy à?”
“Nếu không thì sao? Cái này hiệu quả nhanh nhất! Bóp vỡ bỏ vào trong những thứ này, bảo đảm mặt cô ta dính đến đâu sẽ bị “chàm” đến đó!”
Lại chỉ làm cho mặt Vương Yên Nhiên bị “chàm” giả? Theo cách nghĩ của hắn, trực tiếp cho thêm hoóc môn vào nước đan dược là được rồi!
Hay là… vì vợ thấy Vương Yên Nhiên thuận mắt nên quyết định hạ thủ lưu tình?
Không được! Không thể trơ mắt nhìn vợ mềm lòng nương tay được!
Cho nên cái lọ lấy từ chỗ Trương Nhược Nam này vốn dĩ muốn bôi lên trứng ốp lết của vợ, nhưng bây giờ không cần nữa rồi, nhất định phải dùng cho Vương Yên Nhiên thôi!
P/S: Hắn là yêu nhưng hắn là một con yêu tương đối theo kịp phát triển trào lưu của thời đại. Tin tức phát thanh của Đế Đô hôm qua còn báo cáo có mấy thứ đồ trang điểm mặt nạ gì đó là sản phẩm ba không, bên trong tăng thêm hoóc môn, trong thời gian ngắn hiệu quả vô cùng rõ ràng, nhưng sử dụng lâu dài sẽ khiến cho da nảy sinh việc ỷ lại, một khi ngưng dùng, da sẽ trở nên kém hơn nhạy cảm hơn, dễ xảy ra vấn đề hơn.
Yêu Nghiệt khẽ dừng một chút, sau đó lấy một cây hoa diên vĩ đen ướt trong ống tay áo ra. Hoa diên vĩ đen thật sự cho thấy hiệu quả rất nhanh. Bất luận là chữa bệnh cứu người hay là nhuộm màu bền hơn. Trừ phi dùng rễ của nó ép thành chất lỏng, nếu không bất luận thế nào cũng không giặt sạch được.
Đậu Đậu nhìn thấy hoa diên vĩ đen ngẩn ra một chút, còn chưa nhận lấy đã nghi ngờ, “Cái giờ này, trên hoa hình như không có sương mới đúng chứ nhỉ...”
Yêu Nghiệt, “...”
Sau đó hắn thu tay lại, trực tiếp nghiền nát cánh hoa rắc vào nước điều chế mỹ phẩm, “Có lẽ là ống tay áo của anh không thông gió, cho nên... Khụ khụ, sương vẫn chưa khô.”
Đậu Đậu tin hắn, cô nhìn chằm chằm bốn cái chai nhỏ một lúc thì cửa liền vang lên tiếng ấn mật mã tít tít. Cô và Yêu Nghiệt đưa mắt nhìn nhau, nhanh chóng đóng nắp bình lại đặt trở về chỗ cũ.
Mới vừa đặt xong, Vương Yên Nhiên đã đi vào rồi.
Táng tang tang tàng! Túi rác màu đen!
Sợ bên trong căn phòng này có camera, cô ta còn đặc biệt mua hai cuộn nữa. Một cuộn nhỏ dùng để trùm đầu trùm tay trùm chân, một cuộc lớn loại thùng rác trên đường hay dùng đó thì có thể kín đáo trùm lên người.